Tinh Thần Châu

Chương 594 : Tự mình nghênh tiếp

Ngày đăng: 09:55 18/04/20


Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn đám người của Lam Hành Cung, nhiều ít có chút vị đạo hèn mọn, thế nhưng theo tu sĩ quanh thân xem ra, điều này cũng không có gì lạ, trốn tránh kẻ mạnh chính là cách bảo mệnh cơ bản nhất của tu chân giới, nếu như gặp phải cao thủ như Ngưu Hữu Đức mà cũng không biết tránh né, trái lại mọi người sẽ cười nhạo bọn họ thật không biết tự lượng sức.

 

Quản Trung Giai mang vẻ mặt khổ sở đi vào giữa sân, hưởng Dược Thiên Sầu chắp tay nói: "Còn thỉnh tiền bối bớt giận, dù sao đây cũng là tông đà của Thiên Hạ thương hội không cho phép có người nháo sự, thỉnh tiền bối nế mặt mũi của sư tổ ta, tạm thời bỏ qua bọn họ."

 

"Bên ÂÂm Bách Khang ta sẽ có lời giải thích, huống." Ánh mắt Dược Thiên Sầu biến thành lạnh thấu xương, quét mắt nhìn giữa sân, cuối cùng rơi vào trên mặt Lam Phong, nhàn nhạt nói: "Cũng không phải Thiên Hạ thương hội không tận chức trách, mà là bị ta ngăn cản."

 

Lam Phong kinh hãi, không nghĩ tới đối phương ngay cả mặt mũi của Thiên Hạ thương hội cũng không cấp, nghe khẩu khí của hắn, nhất định muốn đẩy mình vào chỗ chết, đã như vậy, không chạy được cũng phải chạy, không nói một lời, hắn lắc minh bay lên.

 

Ai biết vừa bay lên vài thước, lập tức đụng vào một đoàn lãnh khí, ngoại trừ hàn ý băng lãnh đến tận xương, còn có đủ loại mặt trái tâm tình nhiếp lấy tâm thần người khác, cỗ khí tức dễ dàng phá khai ý niệm cố thủ của chính mình, trực tiếp mà lại cường liệt xồng lên tiến vào ý thức hãi, ý thức trong sự tuyệt vọng trầm luân hôn mê, thân thể cứng đờ, cả người không bị khống chế rớt trở xuống….

 

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Lam Phong vừa bay lên, liền thấy hắn trợn trắng hai mắt phác thông một tiếng tứ chi thẳng tắp nện thẳng xuống mặt đất, cũng không biết đã trúng phải chiêu số gì, lại nhìn về hướng Ngưu Hữu Đức, đều cảm thấy dựng đứng tóc gáy, ngay cả việc hắn động thủ như thế nào cũng không biết, tu vi quả nhiên cao đến thái quá.

 

"Vốn còn cơ hội giữ mạng sống, ngươi lại không muốn, đã nói ở trước mặt ta đừng nghĩ trốn, ngươi lại không tin tà." Dược Thiên Sầu nhìn chằm chằm Lam Phong trên mặt đất, đạm nhiên nói.

 

Kỳ thực tu vi của hắn và Lam Phong không sai biệt lắm, nhưng hắn biết Lam Phong khẳng định sẽ chạy trốn, dù sao giãy dụa giành đường sống vẫn luồn là bản năng, vì vậy hắn đã sớm lặng lẽ bày ra khí tức Hắc hỏa trên đỉnh đầu Lam Phong để phòng ngừa vạn nhất, từ sau khi tu vi đạt được Độ Kiếp kỳ, trong cự ly ngắn làm chút tay chân như vậy, thật không phải chuyện khó.

 

Trừ phi tại hiện trưởng có người có tu vi cực cao cũng có mặt, bằng không bị hắn tận lực áp chế, cao thủ bình thường trừ phi lạc vào cảnh giới kỳ lạ, nếu không sẽ rất khó phát hiện, bởi vì thứ này cũng không phải là thứ nói muốn xem là xem thấy được.

 

Nếu bị người phát hiện thì thế nào? Cũng không nói rõ được đó là thứ gì, nhưng trước đó hắn đã huênh hoang nói lời khẳng định, nếu như không lưu được Lam Phong, đó mới thật sự là mất mặt.
Hừ! U Minh ma trơi ngay cả vị sư phụ thiên hạ đệ nhất cao thù của ta còn phải cố kỵ, ngươi làm sao đủ khả năng chống lại! Gương mặt Dược Thiên Sầu không chút biểu tình đảo mắt nhìn bốn phía, trong lòng cũng len lén cười vui vẻ.

 

Hắn vừa ngưng tụ dư uy của quỷ hỏa( ma trơi), tuy rằng không địch nổi quỷ hỏa thật sự, nhưng uy lực cũng không kém hơn quỷ hỏa bao nhiêu. ÂÂm Bách Khang chi dùng thần thức chống lại, kỳ thực rất có hại, quỷ hỏa khắc chế thần thức rất bá đạo, hắn há có thể không bị bại.

 

"Ba người các ngươi còn chờ cái gì? Người đã nằm xuống đất, lẽ nào các ngươi còn không dám động thủ?" Dược Thiên Sầu hừ lạnh nói.

 

Ba người Thiên Dã còn đang mờ mịt nhìn chung quanh, bởi vì đột nhiên phát hiện mọi người quanh thân đang lảo đảo muốn ngã, có người càng sớm tê liệt ngã trên mặt đất, nhưng kỳ quái chính là duy nhất chỉ có ba người bọn họ cũng không bị việc gì, tuy rằng bọn họ cũng cảm giác được bốn phía bị một cỗ khí tức âm lãnh kinh khủng bao phủ, nhưng cũng không sản sinh ảnh hưởng quá lớn đối với họ, vì sao những người có tu vi cao hơn họ lại không chịu được?

 

Nghe được Ngưu Hữu Đức hừ lạnh, ba người cả kinh, lập tức hiểu được đó chính là thủ đoạn thần thông của Ngưu tiền bối, không hề do dự, ba đạo hàn mang lòe ra, trong khoảnh khắc cắt nát thân thể Lam Phong nằm trên mặt đất, máu tươi vẩy ra, đỏ sẫm chảy dài trên con đường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn

 

Bên cạnh không có bất luận kẻ nào ngăn cản bọn họ, Lam Phong cũng không có chút phản kháng, rất nhẹ nhàng chết đi, ba người thu phi kiếm, nhìn nhau lặng lẽ không nói gì, sau đó cùng nhìn về phía Dược Thiên Sầu, mơ hồ lo lắng, từ hôm nay trở đi, bọn họ là người của Ngưu Hữu Đức, nếu như Ngưu Hữu Đức ném bọn họ mặc kệ, hạ tràng của họ khẳng định sẽ rất thảm, Lam Hành Cung nhất định sẽ không bỏ qua cho họ.

 

Tinh Thần Châu

 

Tác giả: Thiên Sầu