Tinh Thần Châu
Chương 593 : Bênh vực kẻ yếu
Ngày đăng: 09:55 18/04/20
An tĩnh! Thực sự rất an tĩnh, tất cả mọi người đang có mặt sợ ngây người, cả đám người vui tươi hớn hở đến xem náo nhiệt đều đang há to miệng, Lam Phong càng trợn tròn mắt, pháp khí của mình cồng kích đối phương không ngờ lại bị người ta nhẹ nhàng dùng một ngón tay bắn thành bột phấn…
Trời ạ! Người này đến tột cùng là ai? Tu vi đến tột cùng cao tới tình trạng gì? Không ngờ có thể nhẹ nhàng dùng một ngón tay chấn pháp khí của Lam Hành Cung thành bột phấn! Thật quá cường hãn đi thôi! Cường tới mức có chút khó tin!
Tiếng oanh oanh yến yến trước Xuân Miên Lâu chợt cả kinh giống như một am ni cô, nguyên nhân bởi vì tu vi các nàng không cao, nên mới ở chỗ này bán mình, chưa từng gặp qua thân thủ cao đến như vậy, trong hai mắt lão bản nương xinh đẹp như hoa, phong tư khoát xước lóe lên tia sáng kỳ dị liên tục.
Quản Trung Giai và Úc Lan Đô nhìn nhau, đều thấy được nỗi khiếp sợ vẫn còn trong ánh mắt đối phương, trước đó bọn họ luôn nghĩ khí tức kinh khủng của Ngưu Hữu Đức dùng áp chế người khác có điểm tà mồn, khác hẳn với khí tức của đại đa số cao thủ khác, nhưng tu vi chân chính so sánh với mười đại cao thủ vẫn còn có chút chênh lệch, nhưng một ngón tay bắn ra, có thể nói đường đường chính chính chấn phục bọn họ.
Đem pháp khí của Lam Hành Cung chấn vỡ thành bụi phấn! Đây không chỉêu số đầu cơ trục lợi có thể làm được, đó chính là bản lĩnh hàng thật giá thật a!
Không có khí thế kinh thiên động địa, cũng không nghe được tiếng nổ gì dọa người, chỉ nhẹ nhàng "đinh" một tiếng, thật khó có thể tưởng tượng, một ngón tay kia ẩn chứa bao nhiêu uy lực, e ràng tu vi đã đạt được phản phác quy chân trong truyền thuyết! Tin tưởng bằng vào tu vi của mười đại cao thủ cũng có thế chấn vỡ pháp khí trong tay Lam Phong, nhưng nếu muốn chấn vỡ thành bụi phấn… hai người không khỏi hoài nghi mười đại cao thủ có làm được chuyện này hay không.
Trước đó hình như nghe nói Ngưu Hữu Đức ở tại Quý trang từng lộ ra chiêu số này, nhưng khái niệm của hai người chỉ hạn chế trong chuyện chấn vỡ mà thôi, không bằng hiện tại nhìn thấy, lại chấn thành bụi phấn kinh khủng như vậy, thật quá mạnh mẽ! Ánh mắt hai người nhìn về phía Ngưu Hữu Đức càng phát ra kính nể, người này tuyệt đối là một cao thủ đỉnh cấp chân chính.
"Hắn là Ngưu Hữu Đức! "Trong đám người có người nhược nhược nói một tiếng.
"A! Hắn là Lạc Thủ Phán Quan Ngưu Hữu Đức?" Không ít người nhịn không được kinh hồ.
Hôm nay có ai không nghe nói qua Lạc Thủ Phán Quan Ngưu Hữu Đức? Danh hào này vang dội trong tu chân giới, đoạn thời gian gần đây huyên náo tu chân giới không được an bình, có thế nói là một nhân vật to gan lớn mật, dù là linh thạch của mười đại cao thủ cũng dám xảo trá, nghe nói còn là một nhân vật giết người không chớp mắt.
Ba người cũng không phải kẻ ngu si, tự nhiên nghe ra lời này có ý tứ gì, bọn họ thân là tán tu, dĩ nhiên biết cơ hội này khó được bao nhiêu, dù là liều mạng vì điều kiện này cũng thấy đáng, ngày trước khi ở Quý trang nhìn thấy Phó Xuân và Tần Gia Hưng, từ sau khi họ đi theo Ngưu Hữu Đức, phong cảnh cở nào, nhìn họ hét ba hét bốn với cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ của chư quốc, thật đúng là làm các tán tu ước ao đến chết.
Chuyện nằm mơ mới có thể nghĩ đến, không ngờ lại có cơ hội rơi xuống trên đầu mình, ba người nhìn nhau, tinh thần chấn hưng như được uống thuốc kích thích, có cơ hội này không liều mạng một lần, thật không phải với chính mình, vì vậy nhìn nhau gật mạnh đầu, phi kiếm trong tay lắc mình thành hình tam giác vây quanh Lam Phong.
"Các ngươi dám động ta một chút thử xem." Lam Phong đe dọa một câu, lam đao lại xuất hiện trong tay. Ánh mắt hắn quan sát bốn phía, ra vẻ không có lòng ham chiến, muốn chạy trốn!
"Tiểu tử, ta ở chỗ này, nếu như ngươi dám bỏ chạy ta bảo chứng ngươi sẽ chết rất thảm." Dược Thiên Sầu hờ hững nói: "Nếu ngươi có thể đánh bại ba người bọn họ, ta tha cho ngươi một mạng, nếu như dám chạy, lập tức cho ngươi chết ngay."
Sắc mặt Lam Phong trắng bệch, lập tức bỏ ngay ý niệm đào tẩu trong đầu, bởi vì không có chút nắm chắc có thể chạy thoát trong tay vị siêu cấp cao thủ như Ngưu Hữu Đức. Ánh mắt chợt phiêu hốt, bỗng nhiên khựng lại, thấy được Quản Trung Giai trong đám người, lúc này cao giọng nói: "Quản tiền bối, Lam Hành Cung chúng ta làm việc buôn bán trong Tụ Bảo Bồn, chưa từng thiếu nộp thuế, nên hưởng thụ sự bảo hộ của Thiên Hạ thương hội, lẽ nào Thiên Hạ thương hội các ngươi thực sự làm như nhìn không thấy, mặc kệ không hỏi? Tín dự mà Thiên Hạ thương hội quảng cáo rùm beng ở nơi nào?"
Cái mũ này chụp quá lớn, Quản Trung Giai biến sắc, hưởng nóc nhà vẫy vẫy tay, hộ vệ chấp pháp vọt đến trung gian, vây quanh Lam Phong, Lam Phong thoáng thở phào nhẹ nhõm, hắn cũng không phải sợ ba người Thiên Dã, mà là sợ Ngưu Hữu Đức, đối phương rõ ràng đã quyết định chủ ý muốn lấy tính mạng của hắn, cao thủ như vậy nếu ở lúc tranh đấu động chút tay chân, sợ rằng mình chết như thế nào cũng không biết.
Đúng lúc này không biết từ nơi nào toát ra sáu gã áo lam vọt đến giữa sân, đồng dạng che chở Lam Phong, Lam Phong liếc mắt nhìn mấy người, yên lặng cắn răng, lúc này cũng không dám nói gì, thế nhưng trong lòng hắn biết rõ ràng, mấy đồng môn vừa rồi cũng đang ở gần bên, chỉ là sợ hãi khi thấy Ngưu Hữu Đức tìm Lam Hành Cung phiền phức nên không dám đi ra, hiện tại thấy người của Thiên Hạ thương hội xuất đầu nên mới dám xồng ra.
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu