Tinh Thần Châu

Chương 656 : Hung thủ gây họa

Ngày đăng: 09:55 18/04/20


Lục Mi thần tình kinh ngạc liếc mắt đánh giá hắn một cái, phát hiện ra người này đang liều mạng muốn nịnh hót mình. Bất quá cảm giác được vỗ mông ngựa cũng không sai, hắn rất hưởng thụ cái loại cảm giác này.

 

Bất quá đám cao thủ Hóa Thần kỳ ở chung quanh, toàn thân đều nổi lên một tầng da gà, đường đường là cao thủ Hóa Thần hậu kỳ, thế nhưng phẩm chất đạo đức cùng Âm Bách Khang lúc trước thà chết chứ không chịu khuất nhục, quả thực là một trời một vực. Bất quá bọn hắn cũng chỉ cảm thấy không thoải mái mà thôi, cũng không dám trưng bày ra diễn cảm khinh thường. Mọi người có thể hỗn cho tới hôm nay, có mấy ai mà không phải trải qua khiếp sống khom lưng quỳ gối, chẳng qua là không có bợ đít ghê tởm giống như Bùi Phóng kia mà thôi.

 

"Bùi mập mạp, ít nói nhảm thôi." Lục Mi tuy nói như thế, nhưng trong ánh mắt lại toát ra một tia thưởng thức: "Bản tôn hỏi ngươi, nơi này ai tên là Tất Trường Xuân?"

 

Theo sau ánh mắt thoáng dừng ở trên người Văn Lan Phong, Hồ Trường Thọ, u Dương Đạt cùng Thích Cửu Quân. Bởi ở đây, bốn người này tu vi coi như là cao nhất.

 

"A!" Bùi Phóng giật mình kinh hô, lúng túng đáp: "Ngài.., ngài.., tìm Tất Trường Xuân sao?"

 

Chúng nhân ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, Lộng Trúc và Dược Thiên Sầu cũng đưa mắt nhìn nhau, người này rốt cuộc là nhân vật nào? Vì sao lại chạy tới đây hỏi thăm về tin tức của Tất Trường Xuân? Chẳng lẽ Tất Trường Xuân cũng có quan hệ với người ở trên Tiên giới hay sao?

 

Lục Mi nhíu mày, thu hết phàn ứng của đám đông vào trong mắt, cười hắc hắc nói: "Xem ra nơi này quả nhiên là có cái tên Tất Trường Xuân rồi. Ai là Tất Trường Xuân, mau đứng ra trả lời bản tôn nhanh lên."

 

Bốn phía xung quanh im ắng, không ai dám lên tiếng phàn ứng. Nói gì thì nói, bị Tất Trường Xuân uy áp nhiều năm như vậy, ai còn dám ở trước mặt công chúng mà nhắc đến cái tên Tất Trường Xuân kia chứ?

 

Chờ thêm một lúc lâu sau, mà vẫn không có người lên tiếng hồi đáp. Lục Mi nhíu mày, cười lạnh: "Bùi mập mạp, ngươi mau vạch ra cho ta, người nào trong đây là Tất Trương Xuân?"

 

Bùi Phóng cả kinh, bất kể là Tất Trường Xuân hay lục bào nhân ở trước mắt này, đều không phải là nhân vật mà bản thân hắn có thể đắc tội. Hơn nữa, cũng không biết hai người này rốt cuộc là bằng hữu hay là địch nhân. Bất quá xem ngữ khí nói chuyện của đối phương, sợ rằng là địch nhân cũng nên.

 
 

Lục Mi quét mắt nhìn Dược Thiên Sầu, đột nhiên đồng tử hơi co rút, phát hiện ra bản thân mình không thể nhìn thấu được tu vi của đối phương, trong lòng âm thầm giật mình. Theo sau, chậm rãi xoay người nhìn Bùi Phóng hỏi: "Bốn người bọn hắn là ai?"

 

Bùi Phóng đưa mắt nhìn Phù Dung, ngữ khí ấp úng không biết phải nói cái gì mới đúng. Bất quá, lúc này Dược Thiên Sầu đã nhanh chóng cướp lời, thần tình hòa nhã mỉm cười nói: "Mình sứ đại nhân muốn tìm Dược Thiên Sầu và Lộng Trúc phải không? Bản thân ta cũng biết hai người này đang cư ngụ ở địa phương nào."

 

Chúng nhân hồ nghi đưa mắt nhìn nhau, không biết Dược Thiên Sầu lại muốn diễn thêm cái trò quỷ gì nữa...

 

Lục Mi nhìn bộ dáng bình tĩnh thản nhiên của Dược Thiên Sầu, trong lòng càng hoài nghi nhiều hơn. Lúc này mới cần thận hỏi: "Vậy ngươi mau nói cho bản tôn biết, bọn chúng đang ở địa phương nào, ta không có nhiều thời gian dây dưa ở đây thêm nữa đâu."

 

Lúc trước, tuy rằng hắn diễu võ giương oai không ai sánh nổi, nhưng trực giác nói cho hắn biết, người đứng ở phía đối diện này, căn bản là không hề sợ hãi chính mình. Hơn nữa còn không nhìn thấu tu vi của đối phương, trong lòng nhiều ít vẫn có điểm kiêng kị!

 

Dược Thiên Sầu là ai?

 

Kiếp trước hắn chính là đại ca xã hội đen, nhiều năm lăn lộn trên đường phố. Đối với tâm tính của lũ tiểu nhân vật đã phi thường quen thuộc, liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra, đối phương là cái hạng người gì.

 

Vừa nhìn thấy ánh mắt hồ nghi của đối phương! Dược Thiên Sầu liền hít sâu một hơi, diễn cảm âm trầm xuống, hai tay bắt chéo ra sau lưng, đưa mắt nhìn chằm chằm vào Lục Mi, chậm rãi bước tới phía trước...