Tinh Thần Châu
Chương 657 : Đã đến
Ngày đăng: 09:55 18/04/20
"Tiểu tử, ngươi muốn tìm cái chết a! Ngươi muốn làm gi?" Lộng Trúc sốt ruột truyền âm nói. Mọi người đều mở mắt trừng trừng nhìn Dược Thiên Sầu, trong lòng cũng cùng chung ý nghĩ.
Dược Thiên Sầu không để ý đến hắn, kiếp trước hắn hỗn trong tam giáo cửu lưu, trở thành lão đại, tuy xuất thân từ lưu manh, nhưng bản tính có sửa, khí thế thượng vị giả cũng không phải có thể giả vờ.
Lục Mi cũng là một người biết đối đãi, tự nhiên liếc mắt liền nhìn ra khí thế người này khác thường. Nhìn thấy hắn bức tới từng bước, trong lòng đột nhiên dâng lên nỗi sợ hãi khó hiểu, vô ý thức muốn thối lui ra sau, nhưng lại vẫn cố kiềm nén, trầm giọng nói: "Ngươi muốn làm gì?"
Cách xa hắn khoảng hai thước, Dược Thiên Sầu ngừng lại, nếu còn tiếp tục đi về phía trước sẽ làm đối phương như chó cùng rứt giậu, vậy sẽ bị lộ tẩy. Phải lưu lại cho đối phương chút cự ly an toàn trong tâm lý, nói gì cũng dễ.
"Ngươi thực sự muốn biết Dược Thiên Sầu và Nam Hải Lộng Trúc ở nơi nào?" vẻ mặt Dược Thiên Sầu lạnh lùng hỏi. Khí thế Hắc hỏa bên trong cơ thể trong nháy mắt ngưng tụ thành cực đoan, bỗng nhiên hướng Lục Mi đè ép tới. Có ý tứ muốn tạo áp lực, người khác tự nhiên không cảm giác.
Ai biết Lục Mi lại không có chút phàn ứng, Dược Thiên Sầu thầm nghĩ không xong, lúc này mới nhớ được người ta nếu đã từ Minh giới tới, khẳng định đã vượt qua U Minh Hỏa Hải, vốn không sợ Hắc hỏa.
Hắn nghĩ đến không sai, nhưng Lục Mi cũng không phải không sợ hãi. Tử khí nặng nề như vậy, chí ít phải đạt được tới cấp bậc Minh Thánh mới có, hắn chỉ có cấp bậc Minh Sĩ, thật không cách nào ngưng tụ được tử khí nặng đến như thế. Để cho hắn cảm thấy sợ chính là, vừa rồi hắn ở trong tròng mắt đối phương thấy được hai luồng hắc sắc hỏa diễm đang toát ra thiêu đốt, bất quá khi Dược Thiên Sầu cấp tốc thu liễm khí tức Hắc hỏa, hai luồng hắc sắc hỏa diễm cũng tùy theo biến mất.
Vẻ quỷ dị nói không nên lời! Trực giác của Lục Mi vốn cho rằng tu vi đối phương cao hơn chính minh, hơn nữa rất có khả năng cũng tới từ Minh giới, trong lòng nhảy mạnh thình thịch. Nhưng lập tức chợt tỉnh ngộ, nghĩ sai, nhân khí trên người đối phương rất nặng, phân minh là người của nhân gian. Giả như đối phương thật là người từ Minh giới tới, vậy càng không thể làm gì đối với mình, mình là sứ giả nhận lệnh của Minh Hoàng, phụng ý chỉ của Hắc Trì phu nhân tới, người trong Minh giới có ai dám làm khó dễ? Dù đối phương là người trong Tiên giới, cũng phải cấp mặt mũi cho Minh Hoàng và Hắc Trì phu nhân a! Bất quá cũng không đúng, trên người của người trong Tiên giới cũng sẽ không có nhân khí, quái!
Trong lúc nghi hoặc, tâm tinh hắn ổn định xuống tới, gật đầu nói: "Nhìn ra được, tôn giá cũng không phải người bình thường. Bổn sứ phụng lệnh Minh Hoàng, phụng pháp chỉ của Hắc Trì phu nhân đến đây làm việc, mong rằng tôn giá phối hợp, đem tin tức của hai người kia báo cho biết."
Văn Lan Phong cầm Cự Ngân kiếm trong tay, trên người tỏa sáng chiến ý ngập trời, ngay gió mạnh bốn phía cũng bắt đầu kích động lên. Tóc dài bay lượn, cũng không quay đầu lại thốt lên đầy khí phách: "Nơi này có ta chống đỡ, Lộng Trúc, ngươi mau dẫn bọn họ đi. Nếu ta chết, Văn gia tử đệ ta nhờ ngươi hỗ trợ chiếu cố." Sát ý chưa từng có từ trước tới nay ngày càng dâng trào, thiên hạ đệ nhị cao thủ biết rõ không địch lại, nhưng vẫn liều mạng xuất kiếm!
Trước đó nếu không phải thế cục không rõ ràng, lo lắng không ai bảo hộ Văn Nghiên Thanh, hắn sẽ không nhìn Âm Bách Khang chết tức tưởi như vậy. Vài lần Lộ Nghiên Thanh muốn mở miệng muốn cứu Âm Bách Khang, đều bị hắn mạnh mẽ đè ép xuống tới, với hắn mà nói sự an toàn của Lộ Nghiên Thanh mới là trọng yếu nhất. Hôm nay phát hiện lục bào quái nhân cũng không vô cớ muốn hại người khác, Lộ Nghiên Thanh hẳn không có việc gì, lại nhìn thấy tên tiểu bối như Dược Thiên Sầu cũng có thể dũng cảm đối mặt, hơn nữa hắn từng đáp ứng ngay trước mặt Tất Trường Xuân phải chiếu cố Dược Thiên Sầu, lúc này Dược Thiên Sầu gặp nguy cơ, hắn làm sao có thể không đếm xỉa đến!
Nhân vật có thể đứng trên đỉnh tu chân giới, trong lòng ai không có một cỗ ngạo khí, tranh tới tranh lui không phải muốn không ở dưới người khác hay sao. Âm Bách Khang có giảo hoạt ích kỷ, nhưng thời khắc mấu chốt cũng thà chịu chết chứ không chịu khuất phục. Hành động tự bạo đan điền vĩ đại, đã kích động nhiệt huyết Văn Lan Phong sôi trào, thiếu chút nữa không thể áp chế. Bây giờ đã đến thời gian thực hiện lời hứa với Tất Trường Xuân, vì vậy hắn lại không chút do dự đi ra...
Cho dù là chết, cũng phải vì danh dự mà chiến, vì tôn nghiêm mà chiến. Hắn không muốn vẫn co đầu rút cổ không ra, để cho nữ nhân kia xem nhẹ hắn...
"Văn Lan Phong..." Lộng Trúc và Lộ Nghiên Thanh hầu như đồng thanh kêu lên, giọng nói vô cùng lo lắng.
Dược Thiên Sầu không nói gì, xem ra phải mang thêm hai người đi, lại thêm hai người sẽ biết bí mật của mình.
Ngay khi hắn vừa phóng xuất thần thức, trong thiên địa đột nhiên truyền đến một tiếng "Hừ" lạnh lẽo leng keng như kim cương hàng ma, cô tuyệt lãnh ngạo, chấn đến toàn thân mọi người rung chuyển, hai chân Dược Thiên Sầu run lên, thiếu chút nữa muốn té phịch xuống...