Tinh Thần Châu

Chương 673 : Càn khôn bên trong hang động

Ngày đăng: 09:55 18/04/20


"Yêu cầu này không hề quá phận." Văn Lan Phong nói ra câu này, diễn cảm trên mặt cũng không biết đang khóc hay là đang cười. Trong lòng lại thầm nhủ, ai là người có thể làm cho trái tim ngươi oanh động? Yêu cầu này căn bản là không hề có tiêu chuẩn cân nhắc, xem như ta hỏi cũng là bằng không.

 

"Ta muốn hỏi thêm một câu nữạ, hiện giờ có người nào có thể làm cho trái tim ngươi oanh động hay không?" Văn Lan Phong diễn cảm buồn bã. Bởi vì hắn biết, hắn không phải là người khiến cho trái tim nàng oanh động, đối phương đã gián tiếp nói cho hắn biết điều này.

 

Lộ Nghiên Thanh trầm ngâm trong chốc lát, theo sau lắc đầu nói: "Nếu có, ngươi sẽ biết ngay thôi."

 

"Nói như vậy thì bản thân ta ngay cả một chút cơ hội cũng đều không có ư?" Văn Lan Phong ngửa đầu lên nhìn trời cười ha hả. Nhiều ít cũng mang theo hương vị chế giễu bản thân.

 

"Người đừng như thế nữa." Lộ Nghiên Thanh thở dài: "Nếu tu vi của ngươi cách ngày phi thăng tiên giới không bao nhiêu lâu. Sao không dốc lòng tu luyện sớm lên Tiên giới, có được tấm thân bất tử!"

 

"Tấm thân bất tử? Ngay cả mình sứ còn chết ở trong tay Tất Trường Xuân, nói vậy Tiên giới cũng không thể khá hơn..." Văn Lan Phong quay đầu nhìn Lộ Nghiên Thanh gằn từng chữ nói: "Hơn nữa có thể mãi mãi bảo hộ ngươi, mới chính là tâm nguyện lớn nhất của ta. Nếu sau khi phi thăng tiên giới, ta sẽ không thể gặp được ngươi nữa thì làm sao bây giờ? Cùng hai giới xa cách nóng ruột nóng gan, còn không bằng ở lại nhân gian, ít nhất thời gian muốn gặp ngươi còn có thể đến đây bái phỏng. Nếu ngươi gặp phiền toái, coi như không giúp đỡ thêm được chuyện gì, thì ta vẫn có thể dốc lòng tương trợ."

 

"Ngươi..." Lời thổ lộ trắng trợn không chút che giấu như thế, Lộ Nghiên Thanh vẫn là lần đầu tiên nghe được theo trong miệng của Văn Lan Phong. Mặc kệ nàng kiên định bao nhiêu, thì vẫn phải có chút biến sắc. Cuối cùng, hung hăng kiềm chế nỗi xúc động trong lòng, sâu kín thở dài: "Người thật là ngoan cố!"

 

"Ha ha!" Văn Lan Phong phát ra một tiếng cười sảng khoái, dường như bao nhiêu nỗi phiền muộn trong lòng đều trút hết ra, cả người đã thoải mái đi không ít. Tiếp đó vươn tay chỉ xuống dưới chân núi, nói lảng sang chuyện khác: "Xem ra Dược Thiên Sầu an bài hai nữ nhân này tới đây cũng là không sai!"

 

Lộ Nghiên Thanh theo tay hắn nhìn xuống tinh xá ở dưới chân núi, nghe hắn nhắc tới Dược Thiên Sầu thì đôi chân mày hơi nhíu lại, hỏi: "Ta có chuyện muốn nhờ ngươi xác thực, hy vọng rằng ngươi sẽ nói cho ta nghe."

 

Văn Lan Phong kinh ngạc quay đầu hỏi: "Chuyện gì?"

 
 

Yến Truy Tinh biết hắn muốn nói đến chuyện gì. Cho nên cũng bắt đắc dĩ thở dài: "Đã chậm thì chậm luôn đi! Hiện giờ ta không quản phải chờ thêm bao nhiêu lâu, mà quan trọng nhất chính là an toàn, đừng để cho bất luận người nào phát hiện ra hành vi của ngươi."

 

"Thuộc hạ hiểu rồi." Tân Lão Tam cung kính đáp.

 

Yến Truy Tinh nhìn ba thiếu nữ nằm hôn mê dưới mặt đất. Sau đó lại quẳng ném ánh mắt về phía năm người kia, trong miệng khẽ lấm bầm: "Tám người, ta có thể thử thi triển đại pháp thúc dục Huyết Ma Hoa một lần, xem có thể thành công hay không?"

 

Khẽ gật đầu một cái, Yến Truy Tinh liền nhìn Tân Lão Tam phất tay nói: "Ngươi ra canh gác ngoài cửa, đừng cho bất luận người nào hay dã thú tiến vào quấy rầy thời gian của ta."

 

Nào ngờ Tân Lão Tam có chút dơ dự nói: "Chủ nhân, có chuyện tình về Thất Tinh Huyết Lan, thuộc hạ không biết có nên bầm báo hay không?"

 

"Ủa!" Yến Truy Tinh bất thình lình xoay người, không khỏi có chút tò mò hỏi: "Ngươi còn biết về chuyện tinh Thất Tinh Huyết Lan? Nói thử cho ta nghe xem là chuyện gì nào."

 

"Dạ." Tân Lão Tam khom lưng nói: "Trước đi đến đây, thuộc hạ đã tận mắt nhìn thấy sư tôn đang đùa nghịch Thất Tinh Huyết Lan, hơn nữa còn có những mười chậu trưởng thành."

 

"Mười chậu Thất Tinh Huyết Lan?" Yến Truy Tinh hai mắt sáng ngời, thanh âm lớn hơn vài phần, hỏi: "Ngươi xác định không có nhìn lầm đấy chứ?"