Tinh Thần Châu

Chương 713 : Tân nhiệm Chưởng Hình Sứ

Ngày đăng: 09:56 18/04/20


Đám lĩnh chủ chư quốc thoáng trao đổi ánh mắt. Bọn hắn không phải người ngu, Bùi Phóng nói một câu này, ý tứ bao hàm trong đó không cần nói cũng hiểu.

 

Nam Minh lão tổ nhanh chóng quẳng ném ánh mắt lên trên người Bùi Phóng, Thích Cửu Quân cùng u Dương Đạt. Dược Thiên Sầu thì hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, quả nhiên không phải thứ tốt, đều là phường tiểu nhân thay đổi thất thường. Bùi mập mạp, ngươi đừng rơi vào trong tay lão tử, nếu không đến lúc đó ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết ah!

 

Lộng Trúc bất quá lại cười khẩy châm biếm: "Ta nói này Bùi mập mạp, thời gian Tất Trường Xuân chưa ly khai, ngươi còn kêu Dược Thiên Sầu một tiếng lão đệ. Như thế nào chỉ trong chớp mắt mà ngươi đã muốn lấy tính mạng của Dược lão đệ sao? Ta còn chưa thấy hắn làm chuyện gì có lỗi với ngươi đâu. Phải chăng là ngươi đang cố tình bới móc, muốn nhân cơ hội thu thập ta sao?"

 

Bị Lộng Trúc vạch trần tâm tư. Bùi Phóng không chút phật lòng, ngược lại vẫn cười ha hả: "Lộng Trúc! Ngươi đã nói toạc móng heo ra rồi, thì ta còn gì để giải thích nữa đây."

 

Thân hình béo mập phiêu phù trên không trung, cười ha hả nói: "Vậy đề cho ta đến lãnh giáo qua Di Hình Hoán Vị đại pháp của Lộng Trúc lão đệ đi!"

 

"Không thành vần đề. Nhưng trước đó, ta có chuyện tình muốn làm rõ cùng ngươi." Lộng Trúc ngữ khí ung dung binh thản nói.

 

Bùi Phóng sảng khoái phất tay: "Nói đi! Chỉ cần ta biết, ta nhất định sẽ nói cho ngươi nghe."

 

Lộng Trúc hừ lạnh: "Ta hỏi ngươi, ngày trước ở Tụ Bảo Bồn, trong lúc Dược Thiên Sầu đang giằng co cùng sứ giả Minh Giới. Thế nhưng bất thinh linh mình sứ lại biết được thân phận của Dược Thiên Sầu. Phải chẳng cũng là do nhà ngươi tiết lộ?"

 

Khuôn mặt tươi cười của Bùi Phóng liền trở nên cứng đờ, không nghĩ ra Lộng Trúc đột nhiên sẽ hỏi tới chuyện này. Hắn có vẻ thẹn quá hóa giận, quát: "Lộng Trúc, ngươi đừng vu khống cho ta. Ta sớm đã nói chuyện này không hề liên quan đến ta!"

 
Bất quá Bùi Phóng đúng là da mặt quá dày, hắn không thèm quan tâm. Chỉ mỉm cười nói: "Nghe ý tứ trong lời nói của Hồ huynh, thì dường như đã biết Chưởng Hình Sứ Yêu Quỷ Vực đương nhiệm là ai rồi phải hay không?"

 

Hồ Trường Thọ hừ lạnh không đáp. Kì thật bàn thân hắn nào biết Chưởng Hình Sứ đương nhiệm là ai. Hắn sở dĩ bước ra tương cứu Lộng Trúc cùng Dược Thiên Sầu cũng là có toan tính riêng. Hiện giờ Âm Bách Khang đã chết, Băng Thành Tử đang dính vào rắc rối cùng Yến Truy Tinh, có khuynh hướng độc lập, chỉ còn lại một mình bản thân hắn. Sau khi trừ khử Lộng Trúc, đám người Bùi Phóng khẳng định là cũng sẽ nhắm mũi dùi vào hắn. Cho nên hắn phải tìm biện pháp để bảo vệ an toàn của mình ah!

 

Đang lo lắng không biết phải làm sao, thì Bùi Phóng ban cho hắn cơ hội vứt bỏ quan hệ hiềm khích trước đó cùng Dược Thiên Sầu và Lộng Trúc. Hắn cũng đã nhìn ra, tu vi của Lộng Trúc sợ rằng cách ngày đột phá lên cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ không còn bao lâu. Nếu như có thể nhân cơ hội này kết mình cùng Lộng Trúc, tiếp tục gây dựng mối quan hệ với Văn Lan Phong, nói không chừng còn có thể nhận thức với người trong Yêu Quỷ Vực. Đến lúc đó, bản thân hắn cũng không cần phải kiêng kị đám người Bùi Phóng nữa rồi.

 

Về phần có thành công hay không, đó lại là chuyện khác. Coi như không thành, thì bản thân hắn vẫn muốn thử qua một lần xem kết quả như thê nào. Ít nhất, người như Lộng Trúc rất coi trọng nhân tình, hắn thiếu nhất tình của ai thì nhất định cũng sẽ hồi báo!

 

"Ha ha! Hồ huynh quả đúng là người kín tiếng." Bùi Phóng bày ra hình dáng xấu hổ. Quay lại nhìn Dược Thiên Sầu dò hỏi: "Dược lão đệ, không biết hiện giờ vị cao nhân nào đảm đương chức vị Chưởng Hình Sứ trong Yêu Quỷ Vực thế? Ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn biết vị cao nhân này là ai mà thôi. Nếu như phương tiện, hôm nào đó sẽ đến Yêu Quỷ Vực chúc mừng hắn, tránh để ngày sau diện kiến, ngay cả tên người ta đều không kêu ra được. Quả thật là không có ý tứ gì khác!"

 

Con mẹ ngươi Bùi Phóng ah! Ngươi trở mặt còn nhanh hơn cả lão tử. Nếu lão tử nói ra, bản thân ta làm Chưởng Hình Sứ tân nhiệm, đảm bảo ngươi không trở mặt mới là chuyện lạ! Dược Thiên Sầu cười lạnh: "Danh hào của người này ta không thể nói được, tránh cho ngươi phải giật mình hoảng hốt. Chẳng bao lâu sau, bản thân ngươi cũng sẽ biết người này là ai mà thôi."

 

Bùi Phóng nửa tỉnh nửa mê, thoáng đưa mắt nhìn qua u Dương Đạt cùng Thích Cửu Quân. Ba người vắt óc suy nghĩ, trừ bỏ Tất Trường Xuân, còn không nghĩ ra cái danh hào nào có thể hù dọa được bọn hắn. Chẳng lẽ là Văn Lan Phong ư?

 

Tựa hồ dưới tình huống trước mắt của tu chân giới. Ngoại trừ Văn Lan Phong ra, tạm thời còn không có người thứ hai có thể khiến cho bọn hắn băn khoăn. Chẳng lẽ vẫn còn cao nhân lánh đời mà bọn hắn chưa từng nghe qua hay sao?