Tinh Thần Châu
Chương 714 : Đôi chim uyên trơng ngày xưa
Ngày đăng: 09:56 18/04/20
Sau khi trầm ngâm do dư một lúc, Thích Cửu Quân liền hướng hai người truyền âm nói: "Cũng không biết lời của gã tiểu tử này là thật hay giả!"
"Chẳng quản hắn nói là thật hay giả. Chúng ta không nên phiêu lưu mạo hiểm như thế, nếu muốn điều tra chuyện này cũng rất đơn giản. Chúng ta đi Yêu Quý Vực một chuyến không phải là hết thảy đều sẽ tỏ tường hay sao? Muốn giết bọn hắn cũng không nhất định là phải ngay tại đây. Bọn hắn có chạy đằng trời cũng không thế thoái nổi." Bùi Phóng truyền âm nói.
Ba người âm thầm thương lượng kế sách, sau khi đạt tới thống nhất. Bùi Phóng liền chắp tay hướng mọi người xung quanh cười ha hả nói: "Chưởng Hình Sứ Yêu Quỷ Vực vừa mới nhận chức. Chúng ta đã tiễn đưa Tất Trường Xuân đi rồi, thì cũng nên đến qua Yêu Quỷ Vực chúc mừng người mới. Chẳng biết chư vị có nguyện ý cùng ba người chúng ta tiến đến chúc mừng hay không?"
Đám lĩnh chủ chư quốc thoáng trao đổi ánh mắt. Mọi người ở trong tu chân giới tương xử nhiều năm qua, Bùi Phóng có phầm chất đạo đức như thế nào, trong lòng mọi người đều hiểu rõ. Đơn giản là hắn muốn đi xem Chưởng Hình Sứ trong Yêu Quỷ Vực có lấn được không. Nếu dễ dàng bắt nạt, chỉ sợ lần này đến, ba người Bùi Phóng cũng không phải là đến chúc mừng người ta đâu. Sở dĩ muốn kêu gọi chúng nhân cùng đi, chỉ sợ là cũng ôm tâm tư riêng. Coi như Chưởng Hình Sứ tân nhiệm càng lợi hại, thì cũng không thể đem nhiều cao thủ Hóa Thần kỳ giết hết đơn giản như vậy!
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại. Mọi người đều thầm ước ba người Bùi Phóng có bổn sự trấn áp được Chưởng Hình Sứ tân nhiệm. Mất đi sự áp chế của Yêu Quỷ Vực, ngày thường mọi người đều sống dễ chịu hơn, nếu sau lưng luôn có đôi mắt khủng bố theo dõi chằm chằm, ai cũng không cảm thấy thoải mái chút nào. Coi như có đánh nhau, thì cũng sẽ có người đứng ra xuất đầu.
Lúc này liền có người phụ họa nói: "Không sai! Tiễn cũ đón mới chính là theo lẽ thông thường. Chúng ta nên đến Yêu Quý Vực chúc mừng mới phải."
Có người dẫn đầu, làm cho mọi người xung quanh sôi nổi hưởng ứng tán thành...
"Hảo hảo hảo!" Bùi Phóng vui vẻ nhìn mọi người nói. Theo sau hướng mấy người Lộng Trúc chắp tay: "Các vị! Chỉ là một chút hiểu lầm, xin đừng để ở trong lòng làm gì. Tất Trường Xuân cũng đi rồi, ta phải đến qua Yêu Quỷ Vực một chuyến, để chúc mừng Chưởng Hình Sứ tân nhiệm ah! Cáo từ."
Hắn cũng không chờ mấy người Lộng Trúc khách sáo với hắn. Vừa nói xong, tính cả Thích Cửu Quân cùng u Dược Đạt lăng không mà phi hành đi. Đám lĩnh chủ chư quốc cũng sôi nổi hướng mấy người Lộng Trúc cáo từ. Đảo mắt một cái, đám lĩnh chủ chư quốc đều biến mất không còn nhìn thấy tăm hơi bóng dáng đâu nữa, chỉ còn ba cỗ thi thể trôi nổi ở trên mặt biển xanh thăm thẳm... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhóm tu sĩ Hoa Hạ nhất thời thở phào nhẹ nhõm một hơi. Vốn tương rằng không nay sẽ gặp tai trơng ngập đầu, không nghĩ ra vẫn còn may mắn quá quan. Trải qua giáo huấn lần này, mọi người mới phát hiện dường nhU Minh đã quá ngây thơ rồi. Cao thủ Hóa Thần kỳ căn bản là sẽ không đem bọn hắn nhìn vào trong mắt. Tất Trường Xuân lại càng không cần phải nói, mặc cho Phùng Hướng Thiên kêu phá nát họng, thì người ta cũng không thèm liếc mắt nhìn về phía hắn một lần.
Bất quá Lộng Trúc vẫn lạnh lùng: "Tử Y là ai? Ta không biết người này. Ngươi muốn tìm người quen thì cũng đừng đến tìm ta."
"Ngươi..." Quỳnh Hoa tiên từ tức giận thiếu chút nữa đã hộc máu, đương trường muốn xông lên cào cấu liều mạng với Lộng Trúc. May mắn nhờ có Hoa Như Ý đứng bên cạnh níu kéo nàng.
Đúng lúc này Quỳnh Hoa tiên tử quay đầu nhìn lại hét lên: "Dược Thiên Sầu..."
Nàng muốn kêu Dược Thiên Sầu đi ra giúp mình. Nhưng kết quả lại không thấy bóng dáng của Dược Thiên Sầu đâu nữa. Chỉ kịp chứng kiến một bóng thân ảnh hung hăng lao xuống biển sâu...
Người nhảy xuống biển kia, trừ bỏ Dược Thiên Sầu thì còn có thể là ai. Ngay khi Quỳnh Hoa tiên tử nhắc đến Tử Y, bản thân hắn liền đã cảm giác không ổn. Hắn không muốn lẫn vào trong cuộc tranh chấp của gia đình nhà người ta. Vẫn nên quay đầu chạy trốn mới là thượng sách, bản thân hắn quả thực không phương tiện lưu lại nơi này ah!
Quỳnh Hoa tiên tử ngần người. Theo sau chậm rãi xoay đầu nhìn lại. Cắn cắn son môi, mang theo ngữ khí cần xin nói: "Lộng Trúc tiên sinh, ta xin ngươi đem Tử Y trả lại cho ta được không. Ta cầu xin ngươi!"
"Hừ!" Lộng Trúc thần tình băng lạnh: "Tử Y không thề nào đi theo ngươi. Tóm lại ta sẽ không để cho Tử Y bước chân vào Vọng Nguyệt Tông mà quên đi cuộc sống của chính bản thân nó. Môn quy của Vọng Nguyệt Tông như thế nào, chính ngươi cũng đều rõ ràng, đừng liên lụy đến Tử Y, nếu không đừng trách ta sẽ san bằng Vọng Nguyệt Tông các ngươi."
Hắn đối với môn quy của Vọng Nguyệt Tông, nữ nhân vừa sinh con xong, ngay cả phu quân cũng đều vứt bỏ, phi thường chán ghét...