Tinh Thần Châu

Chương 72 : Gieo hạt (nhị)

Ngày đăng: 09:50 18/04/20


Trần Phong mở nắp bình sứ nhỏ, cần thận lấy ra một hạt giống đặt lên lòng bàn tay, sau đó đậy nắp lại. Hạt giống được hắn nhẹ nhàng bỏ vào trong hố nhỏ, Quan Vũ nhanh tay lấy ra một muỗng Tử sắc Hỗn Độn từ trong ống trúc đổ vào trong hố, Trần Phong cấp tốc lấp đất lại, Quan Vũ lấy ra một muỗng nước đổ lên trên mặt.

 

Làm xong những việc này, hai người phun ra một hơi thở, đều vô ý thức lau trán dù không có mồ hôi, chậm rãi đứng lên. Mấy người bao quát cả Bạch Hồ đều đưa ánh mắt nhìn chằm chằm vào nơi đó.

 

Một lúc lâu, chỗ lấp đất vẫn không có phản ứng, đây có điểm không binh thường, Trần Phong và Quan Vũ nhìn nhau, Dược Thiên Sầu nhíu mày nói: "Tại sao có thế như vậy? Trong khoảng thời gian này các ngươi trồng hoa có phát hiện Tử sắc Hỗn Độn và nước ở đây có chỗ nào không bình thường không?"

 

Trần Phong lắc đầu nói: "Không có."

 

"Mau nhìn, có phản ứng rồi!" Quan Vũ vui mừng kêu lên.

 

Mảnh đất trớt át lặng lẽ xuất hiện vài đạo vết rách, tất cả mọi người vui mừng nhìn chằm chằm, thế nhưng đợi thật lâu mới nhìn thấy chút phản ứng, thấy một mầm non màu trắng ló đầu lên, sau đó với tốc độc rất chậm, chậm rãi lớn. Tốc độ này so sánh với tốc độ lớn của hoa tươi thật cách xa vô cùng.

 

"Tốc độ quá chậm rồi, tại sao lại như vậy?" Dược Thiên Sầu nhíu mày nói: "Có biện pháp nào cho tốc độ sinh trưởng của nó nhanh hơn một chút không?"

 

"Có." Quan Vũ nhìn chằm chằm chồi non trả lời: "Bỏ nhiều Tử sắc Hỗn Độn một chút, hẳn tốc độ có thể nhanh hơn. Lão đại, có muốn thử hay không?"

 

Dược Thiên Sầu thở mạnh: "Thêm đi! Còn có chín hạt giống, cùng lắm thì lãng phí một hại."

 
 

Sau khi thành công hoàn toàn, rốt cục Dược Thiên Sầu thở phào nhẹ nhõm, đem chín bình sứ phân cho Quan Vũ và Trần Phong.

 

"Ba ngày sau, ta chuần bị bắt đầu luyện chế Trúc Cơ Đan, chín loại linh thảo ta cần mỗi loại một trăm phần, các ngươi có thể trồng ra được không?" Dược Thiên Sầu nhìn hai người.

 

Hai người nhìn nhau, Quan Vũ hỏi: "Cần nhiều như vậy?"

 

Dược Thiên Sầu gật đầu, trịnh trọng nói: "Ta nghĩ luyện chế ra đủ Trúc Cơ Đan, ta không tin tưởng dùng Trúc Cơ Đan nhiều, ba người chúng ta còn không thành công trúc cơ?" Kỳ thật lấy nhiều phần như vậy, nguyên nhân là hắn căn bản không có tự mình luyện qua, trong lòng không tự tin, hắn chuẩn bị lấy linh thảo thử nghiệm, tin tưởng so vận khí cũng có thể luyện thành một hai lô.

 

Nghe được có thể luyện chế ra Trúc Cơ Đan nhiều để dùng, Quan Vũ và Trần Phong nhất thời hưng phấn đến sáng mắt, hai người nhìn nhau gật đầu, Quan Vũ tâm tình sục sôi vỗ ngực bảo chứng: "Lão đại yên tâm, ba ngày này dù chúng ta không ăn không ngủ, cũng phải trồng ra một trăm phần cho ngươi."

 

Dược Thiên Sầu vui vẻ nói: "Tốt, đến lúc đó đủ Trúc Cơ Đan, tin tưởng chúng ta có thể trúc cơ thành công." Hắn bỗng nhíu mày: "Hai ngươi đừng có lo góp cho đủ số lượng linh thảo mà không để ý chất lượng, đặc biệt Nhân Sâm và Linh Chỉ phải đủ trăm năm, không thì không thể thành linh thảo."

 

Đây chính là vấn đề quan hệ đến việc có thể trúc cơ thành công hay không, hai người lần nữa liên tục bảo chóng. Dược Thiên Sầu liền nhanh trở ra, hắn còn muốn đến chỗ Yến Tử Hà nhờ nàng giúp đề cao tay nghề luyện đan.