Tinh Thần Châu

Chương 842 : Tính toán

Ngày đăng: 09:57 18/04/20


Bên ngoài phòng nhỏ Mộc thị ba huynh đệ cũng không biết đã đứng im thời gian bao lâu, bọn họ đã khuyên bảo Vạn Linh đã lâu, nhưng Vạn Linh xác thực thủy chung không chịu nhả tiền ra, chỉ dùng vẻ trầm mặc bướng bỉnh để kháng nghị. Ba huynh đệ không có khả năng cướp tiền nằm trong thủ trạc trữ vật của cuộc giao dịch lần này đem ra, dù là có cướp cũng không đủ, bị bức bất đắc dĩ, ba người không thể làm gì khác hơn là đưa tin liên hệ Vạn Bác Thánh, đem sự tình trải qua thuật lại một lần.

 

Vạn Bác Thánh nghe vậy giận tím mặt, thẳng hô người của Tiên cung thật sự quá đáng, trực tiếp chặt đứt liên hệ với ba người. Vĩ thế ba huynh đệ cũng không còn cách nào, nếu Vạn Bác Thánh cũng có ý tứ như vậy, bọn họ còn có thể nói được gì. Nhưng qua một đoạn thời gian, Vạn Bác Thánh lại chủ động liên hệ ba người, nói: "Đã để lão ngũ mang theo linh thạch tới." Chỉ nói một câu, lập tức lại chặt đứt liên hệ.

 

Bởi vậy có thể thấy được, Vạn Bác Thánh sau cơn thịnh nộ đành chịu thua, Vạn Cổ Thông tuy rằng thực lực cường đại, thế nhưng nếu so sánh với quái vật lớn như Tiên cung, vẫn không đáng nhắc tới. Nhất là Tiên Đế Kim Thái có thể kinh sợ Tiên giới vô số năm, căn bản không phải chỉ dựa vào cái dũng của thất phu là có thể đối địch, sự tồn tại kinh khủng như vậy thật sự là quá cường đại, người trong Tiên giới không có khả năng có người nào là đối thủ của hắn. Hắn đối với chúng sinh trong Tiên giới thật lạnh lùng, giống như đối đãi một đám kiến hôi, cho dù là khiêu khích cho hắn không hài lòng một chút, trên dưới Vạn Cổ Thông liền có khả năng chó gà không tha.

 

Năm trăm ức thần phẩm linh thạch đối với Vạn Cổ Thông mà nói, không tính là tổn thất gì lớn, nhưng đây là một sự sỉ nhục, sự sỉ nhục thật khó có thể xóa đi, Vạn Bác Thánh tuy rằng rất hận, nhưng lại không thể tránh được, chỉ đành ngồi trong Vạn Thánh cung thở dài.

 

Ba đạo nhân ảnh đáp xuống ngay cửa Vạn Cổ Thông cửa hàng, nam nhân béo lùn chắc nịch sắc mặt âm trầm dẫn hai gã thanh niên đi đến. Ba huynh đệ Mộc thị vô cùng kinh ngạc đưa mắt nhìn hai thanh niên nhân, đều nghĩ có chút kỳ quái.

 

Nam nhân béo lùn dẫn đầu chính là Vạn Lý Hồng, là con trai nhỏ nhất của Vạn Bác Thánh, người áo lam bên trái hắn chính là cháu ruột của đại cung phụng Tuyệt Tình cung tên Thương Liên Khánh, người áo trắng bên phải chính là cháu ruột chưởng môn Tiêu Dao cung tên Sài Tuấn Lang. Hai người đều có tu vi Tiểu Tiên hậu kỳ, có tu vi xấp xỉ Vạn Linh, song song cũng là người theo đuổi trung thành của Vạn Linh.

 

Làm ba huynh đệ Mộc thị không nghĩ ra chính là Vạn Lý Hồng vì sao lại đưa cả hai người này đi theo. Vạn Lý Hồng vừa nhìn thấy Mộc thị ba huynh đệ liền lập tức chặp tay nói: "Gặp qua ba vị thúc thúc."

 

Thương Liên Khánh và Sài Tuấn Lang hành lễ nói: "Gặp qua ba vị tiền bối."

 
 

Vạn Linh cười nhạt một trận, lập tức lại thong dong nói: "Dù giết không được thì thế nào? Người động thủ là Tuyệt Tình cung hay Tiêu Dao cung, dù tra ra là bọn họ nổi ghen mà làm, chúng ta lại không hề sai khiến, nếu như như vậy mà Tiên cung cũng muốn tính toán, Tiên Đế cứ đem toàn bộ mọi người trong Tiên giới giết sạch cho xong. Nói chung chúng ta không ngu, không may chính là Tuyệt Tình cung và Tiêu Dao cung, Tiên giới đệ nhất đại phái Tuyệt Tình cung ta đã sớm xem bọn họ không vừa mắt, có điểm kiêu ngạo quá đáng, thẳng thắn mượn tay Tiên cung diệt trừ cho xong."

 

Sau khi bốn người nghe xong, sau lưng lạnh buốt, không biết nha đầu này suốt ngày nghĩ chuyện gì, quỷ kế độc ác như vậy cũng đều nghĩ ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

 

Mành cửa phòng nhỏ xốc lên, Mộc thị huynh đệ và Vạn Lý Hồng đi ra, bắt đầu chỉ huy đệ tử trong cửa hàng thu thập đồ đạc. Thương Liên Khánh và Sài Tuấn Lang cố kỵ Vạn Lý Hồng đầy vẻ hung hăng, vì vậy đôi mắt trông mong nhìn vào phía sau tấm mành.

 

Nói hai người thích Vạn Linh cũng không sai, nhưng cũng là người bình thường lăn lộn trong những nữ nhân, ở tại Tiên giới pha trộn cùng nữ nhân nhiều năm như vậy thật không biết có bao nhiêu, còn không đến nỗi vì tư sắc của Vạn Linh mà chịu phao đầu nhiệt huyết. Nhưng chỉ cần lấy được Vạn Linh tới tay, sẽ có linh thạch xài mãi không hết là chuyện không thể nghi ngờ. Bằng địa vị của Vạn Linh trong cảm nhận của Vạn Bác Thánh, nàng hoàn toàn có thể ngang bằng như lợi ích thật lớn, không biết có bao nhiêu môn phái đang âm thầm tìm cách, Thương Liên Khánh và Sài Tuấn Lang có thể nói là phụng lệnh truy đuổi Vạn Linh, bằng không cũng không cần phải mặt dày ngày đêm theo đuổi như thế.

 

Đợi không bao lâu, rốt cục Vạn Linh xốc mành đi ra, nàng đã thay bộ y phục màu hồng nhạt, hoàn toàn thể hiện ra vóc người ngạo nhân. Thương Liên Khánh và Sài Tuấn Lang còn đang oán hận trong lòng chợt cảm thấy trước mắt sáng ngời, sự không hài lòng nho nhỏ trong lòng nhất thời biến mất, vẻ mặt hai người cùng nịnh nọt hô: "Vạn Linh."

 

Bước chân Vạn Linh nhẹ nhàng, bày ra khí chất cao quý hun đúc lâu ngày, giống như Lăng Ba tiên tử bước chậm, không hề phản ứng đi ngang qua hai người, ngay con mắt cũng chưa từng nhìn một chút. Làn váy phiêu phiêu, nhấc lên một trận hương thơm, trực tiếp bay ra ngoài cửa hàng...