Tinh Thần Châu
Chương 880 : Các phái cổ động
Ngày đăng: 09:57 18/04/20
Người ta đã không tìm Thiên Hạ thương hội tính sổ, ngươi còn trông cậy vào người ta tìm Phượng Cửu Như tính toán sổ sách. Vi Xuân Thu nhìn chằm chằm Đại Minh Luân, chòm râu chuột run run, lại ngẩng đầu nhìn Vân Bằng đã sớm rời khỏi đại lâu, phát hiện cũng là Vân Bằng thông minh, tận lực không giao tiếp với Đại Minh Luân.
Đúng lúc này, một phi hành thoi bay tới khoảng không bầu trời Thiên Hạ thương hội liền lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người, phi hành thoi chậm rãi hạ xuống, bên trên có hai gã kim bào nhân, còn có một nữ tử mỹ mạo xinh xắn. Dược Thiên Sầu đang bị lăn qua lăn lại đến không còn cách nào chợt nao nao, không khỏi đưa mắt nhìn đám người Thủy Minh Thanh, bởi vì nữ nhân trên phi hành thoi cũng không phải người khác, chính là Mục Thiên Kiều của Tứ Thông thương hội.
Sau khi Mục Thiên Kiều nhìn thấy Dược Thiên Sầu, thản nhiên cười gật đầu, ánh mắt chạm tới thi thể nằm trên mặt đất thì không khỏi sửng sốt, lại nhìn thấy có người mặc trang phục của Tiên cung cũng có mặt tại chỗ, càng nghĩ có chút kỳ lạ. Ba người đi xuống phi hành thoi, một gã kim bào nhân nói khẽ với Mục Thiên Kiều vài câu, một người khác rất nhanh thu phi hành thoi, ba người cùng đi tới trước mặt Đại Minh Luân hành lễ nói: "Gặp qua Đại Minh Luân chấp chưởng!"
Đại Minh Luân hơi vẫy tay, ánh mắt hồ nghi quan sát Mục Thiên Kiều nói: "Vị cô nương này thật lạ mặt, không biết là?"
Người trong Tiên cung quá nhiều, ngay cả hai gã kim bào nhân hắn còn không biết là ai, lại càng đừng nói tới Mục Thiên Kiều, bởi vì chưa từng gặp qua.
"Vãn bối Tứ Thông thương hội Mục Thiên Kiều!" Mục Thiên Kiều cung kính hành lễ nói.
Lời này vừa nói rạ, bốn phía lập tức gây rối lên. Nguyên lai nữ nhân này chính là nữ nhân của Tiên cung ngoại vụ đại thống lình ô Hùng. Những người không nhận ra cũng lập tức ghi nhớ hình dạng Mục Thiên Kiều, miễn cho sau này làm ra chuyện có mắt không tròng. Thần tình Hỏa Vân Long và Đỗ Phong có chút khổ sáp...
"Nga!" Đại Minh Luân lập tức sáng tỏ, nhàn nhạt cười nói: "Nguyên lai là tiểu tức phụ của ô Hùng, không cần xưng vãn bối, ta và ô Hùng quan hệ không cạn, tất cả đều là người một nhà, nếu ngươi còn tự xưng vãn bối, ô Hùng phát hiện dưng không biến thành thấp hơn bối phận sợ rằng sẽ không vui vẻ. Ha hả! Sao ngươi lại đến nơi này?"
Trong mắt Mục Thiên Kiều hiện lên một tia thần sắc phức tạp, chặp tay nói: "Ta cùng Dược Thiên Sầu chính là bằng hữu. Được biết Thiên Hạ thương hội khai trương, đặc biệt đến chúc mừng!" Nghe nói như thế, không ít người trong lòng rùng minh, không dám tiếp tục khinh thị Dược Thiên Sầu, Dược Thiên Sầu này không thể nghi ngờ đã gián tiếp tạo nên quan hệ với Ô Hùng.
Dược Thiên Sầu tùy tiện khách sáo hai câu cho qua chuyện, nhưng nguyên nhân chính là vì hai câu này, làm Dược Thiên Sầu lại nhìn lướt qua thủ hạ của hắn vài lần, lập tức phát hiện trong đó có không ít người quen mặt từng gặp qua. Phát hiện này làm Dược Thiên Sầu có chút giật mình, bởi vì có người từng gặp qua trong Thần Khư Cảnh, không phải nói đều là người của các phái do Thủy Minh Thanh mời đến hỗ trợ sao? Thế nào lại biến thành thủ hạ của Dược Thiên Sầu?
Ban đầu Thủy Minh Thanh, Hỏa Vân Long và Đỗ Phong cũng không chú ý, nhưng lại có từng gương mặt đi ngang qua trước mắt, cũng dần dần nhận ra một ít người. Hỏa Vân Long và Đỗ Phong đưa mắt nhìn nhau, mà Thủy Minh Thanh đã có vẻ khẩn trương, rất sợ lộ hãm. May là vô luận Vạn Linh hay Á Phu Tử mấy sư trưởng, cũng không nhận thức những người này. Nguồn truyện: Truyện FULL
Dược Thiên Sầu vừa dẫn những người này đến cửa thang lầu, vừa muốn dẫn họ lên lầu hai tiếp tục tham quan, bỗng nhiên nghe được bên ngoài truyền đến thanh âm: "Hoan nghênh quang lâm." Tất cả mọi người chợt ngừng chân nhìn lại, chỉ thấy một đám người đi đến, sau khi tiến đến liền đi tới mấy ngăn tủ thủy tinh ngắm nghía, ra vẻ không giống người muốn ồn ào gây sự.
Hỏa Luyện Thanh ha hả cười nói: "Xem ra các phái đều có người tới cổ động, phỏng chừng hiện tại sắc mặt Phượng Cửu Như sẽ không đẹp chút nào!"
Ai biết thanh âm chưa dứt, bên ngoài đột nhiên truyền đến thanh âm hô lớn: "Dược Thiên Sầu đi ra, Dược Thiên Sầu đi ra..." Liên tục hô vài tiếng, tựa hồ như có vài người đang cùng nhaụ hô lên, chấn đến đại đường hồi âm không ngừng, hiển nhiên là thanh âm dùng tu vi để phát ra.
"Mẹ nó! Ai ở chỗ nào quỷ khóc lang hào?" Dược Thiên Sầu nói thầm một câu, thanh âm rất xa lạ, hẳn là người hắn không nhận ra. Hắn từ trong đại đường cấp tốc lắc mình vọt ra ngoài cửa lớn, chỉ thấy có bốn người đứng thành hàng ngang nhìn mình cách đó không xa.
Chư quốc lĩnh chủ tiếp đãi ngoài cửa cũng ý bảo chính là bọn họ, Dược Thiên Sầu không khỏi nhíu mày hỏi: "Chư vị gọi ta ra, không biết có việc gì phải làm?"