Tình Yêu Của Anh, Thế Giới Của Em
Chương 45 :
Ngày đăng: 10:48 18/04/20
Editor: Cửu
Beta-er: Yulmi2704
Giản Ngôn và Hạ Tu vừa mới tới Pháp thì sự việc của Hạ Thần ở bên này cũng bại lộ.
Mấy năm nay Hạ Cảnh Long chỉ hoạt động ở công ty của ông, bình thường chỉ quan tâm tới tình hình hoạt động của của công viên Tinh Quang lẫn bách hóa Tinh Quang thông qua hội nghị thường kỳ của tập đoàn. Chỉ có điều lần này xảy ra chuyện lớn như thế mà bên cạnh chẳng ai thông báo cho ông kịp thời cả.
Ông tức sôi máu về đến nhà, lôi cổ Hạ Thần còn đang ngủ dậy: “Anh còn có tâm trạng mà ngủ cơ à? Tôi hỏi anh, chuyện Samuel có phải anh làm không?”
Hạ Thần vẫn đang còn lim dim buồn ngủ nhìn vào hai mắt ông, khóe miệng nở nụ cười lãnh đạm: “Bố nói Samuel gì cơ, là ai thế?”
Hạ Cảnh Long thấy thái độ anh ta giống như chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ thì càng tức thêm: “Được, thế thì tôi nói thẳng luôn, có phải anh tiết lộ dự án của bách hóa Tinh Quang cho Thượng n không?”
Hạ Thần giơ tay vò tóc, không nói lời nào, Hạ Cảnh Long lại cho rằng anh ta đang ngầm thừa nhận: “Hạ Thần, rốt cuộc anh đang nghĩ cái quái gì thế hả? Kể cả anh không ưa anh trai mình thì bách hóa Tinh Quang cũng là sản nghiệp nhà ta, sao anh lại đi giúp người ngoài?”
Hạ Thần cười lạnh, ngước mắt lên nhìn ông hỏi vặn: “Thế làm sao bố lại nghĩ con không coi Hạ Tu là người ngoài?”
Hạ Cảnh Long nhất thời cứng họng.
“Hơn nữa bách hóa Tinh Quang là do bố kinh doanh cùng Hạ Tu, nó với con chẳng có nửa xu dính dáng nào cả.”
“Anh nói cái quái gì thế? Bách hóa Tinh Quang cũng trực thuộc tập đoàn Hạ Thị, anh cũng đừng quên anh họ Hạ.”
“Thế bố giáo bách hóa Tinh Quang cho con đi.”
Hạ Cảnh Long mím môi, một lúc sau mới hết trầm tư nói: “Con quản lý công viên Tinh Quang, Hạ Tu phụ trách bách hóa Tinh Quang, như thế không ổn à?”
“Tất nhiên là không ổn rồi! Ai chẳng biết doanh thu mỗi năm của bách hóa Tinh Quang vượt xa công viên Tinh Quang. Cả nước ở đâu chẳng có bách hóa Tinh Quang, bố có giỏi thì mở công viên Tinh Quang trên toàn quốc đi!”
Hạ Cảnh Long nén giận lần nữa, thở dài nói: “Công viên Tinh Quang là nơi ta và mẹ con đầu tư thành lập cùng nhau, trong tương lai mấy chục năm nữa chính phủ sẽ đẩy mạnh phát triển nó, triển vọng không thể ước lượng được.”
“…. Không cần, cám ơn.”
Đến cuối anh cũng chỉ giúp cô xử lý một nửa cốc sữa chua với 2 miếng bánh quy, còn đâu thị đều bị Giản Ngôn tiêu diệt gọn cả. Sau khi ra khỏi tiệm bánh, Giản Ngôn cuối cùng cũng thấy khó chịu: “Hay là chúng ta đi dạo một chút đi, em muốn cảm nhận phong cảnh của nước khác.”
Hạ Tu đáp: “Anh vô cùng cảm động đấy, ngày mai chúng ta phải về nước rồi, rốt cuộc thì em cũng nhớ tới việc cảm nhận phong cảnh của nước người ta.”
“Hờ hờ…” Giản Ngôn mím môi, “Thật ra thì thưởng thức món ăn ngon của nước ngoài cũng là một kiểu cảm nhận mà, đúng không?”
“Ừ, Đường Chỉ sư phụ nói đúng là đúng.”
Giản Ngôn cười khẽ, không nói gì nữa, Hạ Tu đi phía sau lưng cô một lúc, cuối cùng thì kéo tay cô lại, mười ngón tay đan vào nhau.
Giản Ngôn cúi xuống nhìn chỗ tay hai người đang nắm, ngước mắt hỏi Hạ Tu: “Sao anh lại nắm tay em?”
Hạ Tu đáp: “Trên phố đông người, nhỡ lát nữa có người đàn ông nào va phải em, em đè họ ra đánh một trận trên đường cũng không hay cho lắm.”
Giản Ngôn: “May là bây giờ em đã điều chỉnh tâm trạng tốt, nếu không thì anh đã sớm bị đánh rồi.”
Hạ Tu cúi đầu nhìn cô cười: “Vẫn nên cẩn thận một chút, em mà đánh người ở đây thì có khi còn trở thành vấn đề quốc tế ấy chứ, anh không muốn mang phiền phức về cho tổ quốc đâu.”
Giản Ngôn: “…”
Hàng năm cô đóng thuế cho quốc gia nhiều đến như thế, thỉnh thoảng gây chút rắc rối chắc cũng không có vấn đề gì đâu.
Có điều người nào đó năm tay cô thật chặt, cô cũng chẳng hề gạt ra.
Hai người cùng đi một đoạn đường này mà chụp không ít hình, mua cũng không ít đồ, mãi đến sau Hạ Tu sợ Giản Ngôn đi giày cao gót đau chân nên mới gọi xe đưa bọn họ về khách sạn.
Về đến khách sạn, hai người cũng chẳng buồn ăn cơm tối nữa, Hạ Tu bèn trao đổi chuyện ngủ với cô trước: “Hai ngày nay em bị lệch múi giờ, rất mệt mỏi, vừa đặt lưng xuống gối đã ngủ rồi, hôm nay ăn nhiều đồ ăn chứa hàm lượng calo lớn như thế, trước khi ngủ liệu có nên vận động một chút không?”