Tình Yêu Của Anh, Thế Giới Của Em

Chương 46 :

Ngày đăng: 10:48 18/04/20


Editor: Yulmi2704



Thấy Hạ Tu đề nghị vận động, Giản Ngôn cũng vô cùng thanh thật nghe lời anh.



“Mấy động tác này rất phổ biến trên mạng, lần trước Ưu Ưu có giới thiệu cho em.”



“…” Hạ Tu nhìn Giản Ngôn vừa nói vừa dang rộng hai canh tay, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, “Vậy em tập trước đi, anh đi tắm.”



Lúc anh tắm xong đi ra, Giản Ngôn vẫn còn đang tập, đừng nhìn mấy động tác này nhẹ nhàng, trên trán cô cũng đã rịn ra một lớp mồ hôi mỏng rồi.



Thấy Hạ Tu đi ra từ phòng tắm, Giản Ngôn cũng không tập tiếp nữa: “Anh tắm xong rồi à? Vậy em đi tắm đây, vận động xong mà đi tắm là thoải mái nhất.”



“… Ừ.”



Anh tranh thủ lúc Giản Ngôn đi tắm sửa lại mấy tài liệu trong email, lúc Giản Ngôn ra ngoài anh cũng cất máy tính đi.



Giản Ngôn tắm xong bèn leo lên giường đắp chăn đi ngủ, Hạ Tu cũng theo đó trèo lên giường vòng tay từ phía sau ôm lấy eo cô: “Em muốn ngủ à?”



Giản Ngôn nhắm mắt lại trả lời: “Ừ, hôm nay chạy một vòng bên ngoài, mệt quá.”



Hạ Tu khẽ cười nói: “Như vậy mà là chạy một ngày sao, có mà ăn một ngày thì có. Em có chắc chắn mình đã vận động đủ rồi không? Nếu không thải ra hết năng lượng thì sẽ rất dễ tích mỡ trong người đấy.”



“…” Giản Ngôn vẫn nhắm mắt, không trả lời anh. Hạ Tu lại tiến sát về phía cô thêm một chút, môi vô tình hay cố khí thổi khí bên tai cô: “Có muốn anh giúp em một chút không?”



“…” Trước kia không nhìn ra Hạ đại công tử lại không đứng đắn đến vậy.



Cảm giác được bàn tay sau lưng đã yên lặng trượt vào cổ áo minh từ lúc nào, Giản Ngôn cuối cùng cũng mở mắt: “Em cảm thấy lượng vận động của bản thân như vậy là đủ rồi.”



“Anh lại không cảm thấy vậy…” Hạ Tu nói xong dứt khoát lật người đè lên Giản Ngôn, cúi đầu hôn cô. Giản Ngôn mới đầu cũng không có cảm giác gì, nhưng dần dần cũng bị Hạ Tu hôn đến có cảm giác, làn da trên cơ thể nóng lên từng chút một.



Một tay Hạ Tu nắm lấy tay Giản Ngôn đang đặt trên gối, một tay dò xét tiến vào trong quần ngủ của cô. Giản Ngôn không nhịn được than nhẹ một tiếng, sau đó mím môi nén lại. Hạ Tu hơi thở gấp gáp nói với cô: “Đừng cố chịu đựng…”
“Hừ, đừng xem thường tôi, một ngày nào đó tôi sẽ khiến cho bọn họ phải khóc thét lên!”



Hạ Tu cười nói: “Hy vọng sẽ không phải chờ ngày này quá lâu.”



“Chắc chắn sẽ không quá lâu! Nói cho cậu biết, dạo gần đây tôi luôn đi theo chị Thiên Thiên, có lẽ mấy ngày nữa là có thể ra nghề rồi!”



“Sau đó bị người khác vùi dập đúng không?”



“… Cậu vẫn là đem tinh lực đó đi dỗ em trai mình đi!” Đường Chính buồn rầu, quả nhiên Hạ Tu trở lại việc đầu tiên là chỉnh hắn, “Nhưng cũng phải nói lại, Triệu Dĩnh Phương cũng quá thiên vị rồi, cậu và Hạ Thần đều là…”



“Đường Chính.” Lời hắn còn chưa nói hết đã bị Hạ Tu cắt ngang, “Dù thế nào thì cũng phải cảm ơn các cậu.”



“Cậu đột nhiên khách khí như vậy tôi rất không…”



Hạ Tu cười một tiếng, nói: “Cứ như vậy đi, tôi sẽ liên lạc lại với cậu sau.”



“Được.”



Sau khi cúp điện thoại, chân mày Hạ Tu nhíu lại, Giản Ngôn thấy vậy, hỏi anh: “Sao vậy? Đường Chính lại chọc anh mất hứng sao?”



Hạ Tu khẽ mím môi, nhìn Giản Ngôn: “Anh đã quen biết với Đường Chính mười năm rồi, nhưng chuyện của anh cậu ấy cũng không biết.”



Chuyện mà anh nói tới đương nhiên là chuyện về thân thế.



Giản Ngôn suy nghĩ một chút, hỏi anh: “Anh có muốn nói cho anh ấy biết không?”



“Ừ.” Những người khác nếu anh không nói cũng có thể đoán ra được phần nào, nhưng Đường Chính không giống vậy. Hắn không hiểu rõ về tính chất của việc kinh doanh, trong lòng cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, nếu anh không nói thì có nằm mơ Đường Chính cũng không ngờ được anh lại không phải con ruột của Triệu Dĩnh Phương.



Vẫn còn đang suy nghĩ nên tìm thời cơ tốt để nói cho Đường Chính biết thì điện thoại lại vang lên, lần này là Hạ Cảnh Long.