Tình Yêu Của Anh, Thế Giới Của Em

Chương 60 :

Ngày đăng: 10:48 18/04/20


Editor: Tú Anh



Beta-er: Yulmi2704



Sau khi ra khỏi cục dân chính thì cũng sắp đến giờ ăn cơm, Hạ Tu không trở về công ty nữa. Anh nghĩ một lát rồi nói với Giản Ngôn: “Buổi tối cùng nhau ăn cơm nhé? Nhân tiện gọi cả Đường Chính luôn.”



“Cũng được, vậy em sẽ gọi Lâm Trân nữa.”



“Được.” Anh vừa nói vừa tiện tay gửi tin nhắn cho Đường Chính, mời anh ta buổi tối ăn cơm.



Đường Chính: Tốt như vậy sao? Hôm nay là ngày gì à?



Hạ Tu: Ngày tôi kết hôn 🙂



Đường Chính:???



Anh ta ngay lập tức gọi điện thoại: “Cậu không đùa với tôi đấy chứ? Cậu thật sự kết hôn rồi sao?”



Hạ Tu đáp: “Đương nhiên là thật, bây giờ tôi đang đứng trước cửa cục dân chính, cần tôi chụp ảnh gửi cậu không?”



“Cần, cậu chụp ngay đi!”



Hạ Tu: “…”



Anh ngắt điện thoại, không chỉ chụp trước cửa cục dân chính mà cả giấy đăng kí kết hôn của anh và Giản Ngôn cũng chụp gửi anh ta.



Đường Chính: …



Đường Chính: Mẹ nó, cậu hành động cũng nhanh quá đi!



Hạ Tu: Quá khen quá khen 🙂



Đường Chính: …



Đường Chính: Bữa cơm hôm nay nhất định phải ăn! Cậu đợi đó, tôi sẽ gọi hết mọi người đến!



Hạ Tu để điện thoại di động xuống nói với Giản Ngôn: “Buổi tối có thể có nhiều người, Đường Chính đang muốn kêu mấy anh em ở phòng làm việc tới.”



Giản Ngôn suy nghĩ một chút: “Là mấy người cùng hát với anh gì đó sao?”



Hạ Tu cười hai tiếng: “Ừ.”



“Vâng…” Vậy cô càng phải gọi Lâm Trân đến!



Vốn Lâm Trân bởi vì cuối cùng vẫn bị cô giành kết hôn trước cô ấy mà làm loạn nói muốn tuyệt giao, nhưng đến khi nghe nói buổi tối sẽ ăn cơm cùng mấy vị kia thì cô ấy bèn quyết định ăn xong bữa cơm này mới tuyệt giao.


Bầu không khí nặng nề khó hiểu, anh vốn định như thường ngày coi như không thấy bọn họ, nhưng ánh mắt Hạ Thần quá mức mãnh liệt, muốn bỏ qua cũng không được.



Thở dài trong lòng, anh tiếp nhận tín hiệu cầu cứu Hạ Thần gửi, đi đến phòng khách nhìn bọn họ: “Mới sáng sớm mà mọi người đã họp mặt rồi sao?”



Triệu Dĩnh Phương cười lạnh hừ một tiếng, quay đầu qua một bên không nói chuyện, Hạ Cảnh Long đứng lên nói với anh: “Em trai con nó nó hủy bỏ hôn ước với Từ gia.”



Hạ Tu nhướng mày, hóa ra không phải họp mặt, mà là hội nghị tranh cãi”



Hạ Thần giống như nắm được cọng rơm cứu mạng nói với Hạ Cảnh Long: “Chuyện này con đã nói trước với Hạ Tu, anh ấy tán thành!”



Hạ Tu: “…”



Đây là đem bếp nóng bỏ toàn bộ cho anh đây mà.



Quả nhiên Triệu Dĩnh Phương cười lạnh một tiếng, quay đầu lại nhìn bọn họ nói: “Con nói với Hạ Tu? Nó dựa vào cái gì mà đồng ý? Nó lấy thân phận gì đồng ý?”



Hạ Thần nói: “Anh ấy là anh trai con!”



Triệu Dĩnh Phương mím môi, nuốt trở lại câu “Nó không phải anh trai con”. Hạ Cảnh Long cau mày, hỏi Hạ Tu: “Nó đã nói trước với con chuyện này rồi sao?”



Hạ Tu trả lời: “Nói chính xác là thông báo chuyện này với con.”



Hạ Thần: “…”



Hạ Cảnh Long nhìn về phía Hạ Thần: “A, con giỏi, chuyện này đều do con một mình quyết định?”



Hạ Thần nói: “Đây là hôn nhân của con, tại sao con không thể quyết định?”



“Vậy sao mày không làm trước đi!” Hạ cảnh Long vừa nói liền muốn giơ tay tát anh ta, Hạ Thần vội vàng trốn sau lưng Hạ Tu.



“Mày đi ra cho tao! Đừng có trốn sau lưng anh mày!”



Cảnh này lập tức làm Hạ Tu nhớ lại khi còn bé, không nhớ Hạ Thần đã gây ra chuyện gì làm Hạ Cảnh Long tức giận muốn đánh người. Lúc ấy Hạ Thần cũng núp sau lưng anh như vậy, miệng la hét: “Anh ơi cứu em!”



Khi đó anh không muốn cứu nó, chỉ lạnh lùng bỏ ra ngoài, nhưng bây giờ anh rất vui lòng đưa tay ra giúp.



Anh hơi nghiêng người sang bên, chắn trước Hạ Thần, nói với Hạ Cảnh Long: “Con có chuyện muốn nói với cha.”



Hạ Cảnh Long hỏi: “Chuyện gì?”



Hạ Tu nói: “Con kết hôn với Giản Ngôn rồi.”



Hạ Thần: “…”



Anh nhất định phải chọn lúc này để nói sao!!!