Tình Yêu Đau Dạ Dày

Chương 66 :

Ngày đăng: 21:52 19/04/20


Ngoại Truyện 5: HỎI ĐÁP DÀNH CHO VỢ CHỒNG SON



1. Xin hỏi quý danh của hai vị là gì?



Vệ Đằng: Tôi tên Vệ Đằng, đồng âm với "đau dạ dày", một cái tên rất dễ nhớ phải không? Em gái tôi tên là Vệ Nam, đồng âm với "mỡ bụng", cũng dễ nhớ không kém. Hồi đó lúc đặt tên cho chúng tôi, bố tôi lấy chữ Đằng trong "đằng phi" (vút bay), chữ Nam trong "hoa mộc nam", vốn dĩ ý tưởng đậm tính nghệ thuật, không ngờ sau khi đặt tên xong lại có kết quả thê thảm thế này. (Liếc anh chàng Tiêu Phàm đang im lặng một cái). Khụ, tôi nói xong rồi.



Tiêu Phàm: Ừm, tôi tên là Tiêu Phàm. 



Má Điệp: Một bên nhiệt tình như lửa, một bên lạnh lùng như băng, kể ra cặp đôi này rất hòa hợp đó.



2. Bao tuổi rồi?



Vệ Đằng: Hơn hai mươi.



Tiêu Phàm: Tôi lớn tuổi hơn cậu ấy.



Má Điệp: Vì thời gian làm tuổi tác biến đổi, thế nên chúng ta không bàn đến số tuổi cụ thể nữa...



3. Giới tính là?



Vệ Đằng: Đàn ông.



Tiêu Phàm: Nam.



4. Xin hỏi tính cách của cậu như thế nào?



Vệ Đằng: Tôi là người rất nhiệt tình cởi mở, rất thẳng thắn phóng khoáng, tóm lại là có tính cách của người rất "đàn ông".



Tiêu Phàm: Mọi người đều bảo tôi rất lạnh lùng.



Má Điệp: Thực tế thì sao?



Tiêu Phàm: Thực tế tôi quả thật rất lạnh lùng.



Vệ Đằng: Tôi cảm thây tính tình anh ây ổn mà, chỉ là bề ngoài hơi lạnh lùng, thực ra đối 



xử với người khác rất dịu dàng. Là người rất âm áp.



Má Điệp: Cậu không cần bao che bênh vực thế đâu, nào đã ai nói cậu ta không tốt.



Vệ Đằng: Hì hì.



Má Điệp: Hì cái gì mà hì =.=



Vệ Đằng: Đây là câu cửa miệng thôi mà.



5. Vậy còn tính cách đối phương thì sao?



Vệ Đằng: Mặc dù anh ấy có vẻ ngoài ngạo mạn khó gần, nhưng từ khi phải lòng anh ấy thì lại thấy rất thích dáng vẻ đó.



Má Điệp: Vệ Đằng này, cậu giữ ý chút đi...



Vệ Đằng: Tôi chỉ nói sự thật thôi mà.



Tiêu Phàm: Vệ Đằng vốn thẳng tính như thế đấy.



6. Hai người gặp nhau khi nào? Ở đâu?



Vệ Đằng: Hồi đại học, trong lần đi du lịch Quế Lâm.



Tiêu Phàm: ừ, ở ga tàu hỏa.



7. Ấn tượng đầu tiên về đối phương?



Vệ Đằng: Một người rất lạnh lùng. Tiêu Phàm: Cách ăn mặc lẫn cư xử đều rất...



Vệ Đằng: Rất cá tính phải không?



Tiêu Phàm (sờ mũi): Rất kỳ lạ.



8. Thích đối phương ở điểm nào?



Vệ Đằng: Cái gì cũng thích hết.



Tiêu Phàm: Tôi cũng vậy.



9. Ghét đối phương ở điểm nào?



Vệ Đằng: Chẳng có gì để ghét cả, nếu ghét thì sao có thể ở bên nhau được chứ!



Tiêu Phàm: Nói hay lắm.



Má Điệp: Nhắc mới nhớ, năm đó khi phỏng vấn đôi Diệp - Lâm, Lâm Vi nói cậu ta ghét từng tế bào của Diệp Kính Văn, nếu là hai cậu thì sao?



Vệ Đằng: Tôi thích từng tế bào một của Tiêu Phàm.



Má Điệp: Tôi đã biết sớm là cậu sẽ trả lời bằng một câu không biết xâu hổ mà.



Vệ Đằng: Hì hì, tôi chỉ thẳng thắn thôi mà.



Má Điệp: Tiêu Phàm này, trông chừng cậu ta đó!



Tiêu Phàm: Tôi thích sự thẳng thắn của cậu ấy. 



Má Điệp: Thật chẳng khác nào "con hát mẹ khen hay" =.=



10. Cậu thấy có hợp với tính cách của đối phương không?



Vệ Đằng: Rất hợp, rất tuyệt vời.



Tiêu Phàm: Đúng thế.



11. Thông thường gọi đối phương như nào?



Vệ Đằng: Tiêu Phàm.



Tiêu Phàm: Vệ Đằng.



Má Điệp: Không có tên gọi thân mật gì khác sao?



Tiêu Phàm: Diệp Kính Văn có thể gọi Lâm Vi bằng cái tên buồn nôn "Vi Vi", nhưng tôi không thể gọi Vệ Đằng là "Đằng Đằng" (đau quá) được.



Vệ Đằng: Vụ đặt tên của bố tôi thật là một bi kịch, hết cách.



12. Lúc nào cảm thây hạnh phúc nhất?



Vệ Đằng: Khi chúng tôi ôm nhau, không cần nói gì cả, cũng cảm thây rất hạnh phúc.



Tiêu Phàm: Là sau khi ôm nhau.



Má Điệp: Sau khi ôm nhau thì sao? 



Tiêu Phàm: Phát triển thêm một bậc.



Má Điệp: Phát triển ra sao?



Tiêu Phàm: Phát triển hài hòa.



Vệ Đằng: Nói thẳng thì vào lúc đó đó, hai người khi thể xác và tâm hồn hòa làm một, đương nhiên hạnh phúc rồi.



Má Điệp: Vệ Đằng, cậu có thể không cần bổ sung, chúng tôi đều hiểu cả.



Vệ Đằng: Tôi vốn thẳng thắn thật thà, không nhịn được muốn bổ sung.



13. Nếu dùng động vật để so sánh, cậu thây đối phương giông loài nào?



Vệ Đằng: Sói, sói trắng.Tiêu Phàm: Nhím.



14. Nếu phải tặng quà cho đối phương, cậu sẽ tặng gì?



Vệ Đằng: Tặng sách, anh ấy là người rất thích đọc sách.



Tiêu Phàm: Tôi sẽ tặng quần áo.



Vệ Đằng: Anh không vừa mắt với cách ăn mặc của em, nên mới mua cho em cả đống từ trong ra ngoài chứ gì. 
Má Điệp: Ừm, cậu cũng là một tiểu công khác thường.



Tiêu Phàm: Bởi tôi học luật mà. Cưỡng hiếp là phạm pháp…



61. Nếu như đối phương bị kẻ xấu cưỡng bức, cậu sẽ làm gì?



Vệ Đằng: Chẳng ai dám cưỡng bức anh ấy cả, tôi tin chắc điều này.Tiêu Phàm: Giả thiết này hoàn toàn không có cơ hội xảy ra, tôi sẽ bảo vệ Vệ Đằng một cách chu đáo.



Vệ Đằng: Tôi cũng hoàn toàn tin rằng không có kẻ nào muốn cưỡng bức một người hùng hổ mạnh mẽ như tôi cả.



62. Trước khi gần gũi cậu có cảm thấy xấu hổ không? Hoặc là sau đó?



Vệ Đằng: Ừm... trước đó thì tôi có hơi xấu hổ, sau đó thì thấy rất xấu hổ.



Tiêu Phàm: Tôi thì không, nếu cả hai đều xấu hổ thì làm sao tiếp tục được nữa đây?



63. Nếu như một người bạn thân nói với cậu: "Mình cô đơn quá, chỉ đêm nay thôi, xin hãy..." và yêu cầu được gần gũi với cậu, cậu sẽ làm gì?



Vệ Đằng: Tôi không có loại bạn bè như thế. Anh em trong đám không có kiểu hứng thú này với tôi, bạn bè như kiểu đàn chị Ngưu San San cũng không thể tìm đến tôi.



Tiêu Phàm: Tôi sẽ bảo người bạn đó giội nước lạnh cho tỉnh táo.



64. Trong lúc gần gũi, cậu hy vọng đối phương nói gì?



Vệ Đằng: Nói là anh ấy yêu tôi. Tôi sẽ rất cảm động.



Tiêu Phàm: Ôm lây tôi, gọi tên tôi.



65. Cậu có hứng thú với SM không?



Vệ Đằng: Không, ai mà hứng thú với thể loại bất thường đó chứ?



Tiêu Phàm: Không hứng thú.



Diệp Kính Huy: Hừ... Bọn oắt con làm sao hiểu được khiếu thẩm mỹ của người lớn chúng ta.



66. Cậu nghĩ thế nào về cưỡng bức?



Vệ Đằng: Chỉ có bọn thần kinh mới cưỡng bức người khác!



Tiêu Phàm: Tôi học luật mà, nên tôi không phạm pháp, cũng vô cùng khinh thường kẻ phạm pháp.



67. Có gặp chuyện gì đau khổ trong lúc gần gũi không?



Vệ Đằng: Đang dở dang thì đau dạ dày, đó là điều đau khổ nhất. Tôi đau muôn chết, 



nhưng lại không muốn anh ây phải bỏ ngang giữa chừng, thật rất phiền não.



Tiêu Phàm: Đây cũng là chuyện mà tôi định nói.



Vệ Đằng: Thường thì anh ấy sẽ dừng lại đi lấy thuốc cho tôi, khi đó tôi rất áy náy.



Tiêu Phàm: Bây giờ đỡ hơn nhiều rồi, bệnh đau dạ dày của Vệ Đằng cũng chữa lành rồi, chuyện này hiếm khi xảy ra.



Vệ Đằng: Đương nhiên rổi, à còn nữa, cảm xúc vừa dâng trào thì đột nhiên có điện thoại...



Má Điệp: Tôi nhớ ra rồi, hình như hai cậu thường xuyên nhận được những cuộc điện thoại quấy rối?



Tiêu Phàm: Vì thế sau này mỗi lần gần gũi, chúng tôi đều tắt di động, rút dây điện thoại bàn.



Vệ Đằng: Chúng ta thật không dễ dàng gì mà.



68. Đã bao giờ có chuyện tiểu thụ chủ động quyến rũ tiểu công chưa?



Vệ Đằng: Rồi, có mây lần, nhung anh ấy coi tôi như khỉ đang diễn trò, thật rầu rĩ muốn chết.



Tiêu Phàm: ... Tại động tác của em nhìn buồn cười lắm.



Vệ Đằng: Hứ, nhưng chẳng phải cuối cùng cũng thành công sao.



Tiêu Phàm (mim cười): Lúc Vệ Đằng chủ động, thật ra rất đáng yêu.



69. Phản ứng khi đó của tiểu công là gì?



Vệ Đằng: Anh ây giương mắt ra nhìn, tức chết đi được!



Tiêu Phàm: ... Tại anh sửng sốt quá thôi.



70. Tiểu công từng có hành vi cưỡng bức với cậu chưa?



Tiêu Phàm: Không có.



Vệ Đằng: Lần đầu tiên vào hôm sinh nhật anh ấy, cũng có thể tính là tôi chủ động dụ dỗ. Còn về sau, chưa từng xảy ra chuyện đó nêu tôi không đồng ý, anh ấy rất quan tâm đến cảm nhận của tôi.



Tiêu Phàm: Đương nhiên rồi.



71. Phản ứng lúc đó của tiểu thụ ra sao?



Vệ Đằng: Chưa từng xảy ra cưỡng bức, câu hỏi này vô dụng.



72. Với cậu, mẫu người lý tưởng để gần gũi như thế nào?



Vệ Đằng: Đương nhiên là Tiêu Phàm.



Tiêu Phàm: Vệ Đằng tuyệt lắm rồi.



73. Đối tượng hiện nay có đúng với mẫu hình lý tưởng của cậu không?



Vệ Đằng: Rất đúng, anh ấy chính là mẫu người lý tưởng cúa tôi.



Tiêu Phàm: Ừ, vô cùng thích hợp.



74. Lần đầu tiên của cậu vào năm bao nhiêu tuổi?



Vệ Đằng: Lúc đó tôi lớn rồi.



Tiêu Phàm: Chắc là năm tôi hai mươi tư tuổi.



75. Đôi tượng khi đó chính là người yêu bây giờ chứ?



Vệ Đằng: Đương nhiên là anh ây rồi, tôi chủ động trao thân mà.



Tiêu Phàm: Đúng.



76. Cậu thích được hôn ở đâu nhất?



Vệ Đằng: Ở môi.



Tiêu Phàm: Tôi thích cậu ấy chủ động hôn tôi, hôn ở đâu cũng được.



77. Điều gì làm đối phương hài lòng nhất trong khi gần gũi?



Vệ Đằng: Ôm chặt anh ây, gọi tên anh ấy.



Tiêu Phàm: Nói vào tai cậu ây rằng tôi yêu cậu ây.



78. Trong khi gần gũi cậu sẽ nghĩ đến điều gì?



Vệ Đằng: Chỉ cảm nhận được sự nồng nhiệt của anh ấy, đầu óc trống rỗng, không có thời gian nghĩ đến chuyện khác.



Tiêu Phàm: Tôi sẽ quan sát tỉ mỉ vẻ mặt của cậu ấy, thật sự rất gợi cảm.



79. Xin cậu hãy nói một câu với người yêu của mình.



Vệ Đằng: Tiêu Phàm, em thấy anh rất vừa mắt em.



Tiêu Phàm (mỉm cười): Anh cũng yêu em.



Vệ Đằng (đỏ mặt): Thôi chúng ta về đi, em sẽ nấu món ngon cho anh.



Tiêu Phàm:... Đừng rán trứng được không?



Vệ Đằng: Không được!