Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 49 : Lồng sắt

Ngày đăng: 19:41 19/04/20


“A Truy! Hảo Mộng Vô Hoa!”



Như người thân xa cách từ lâu gặp lại, Lưu Lạc kích động nước mắt lưng tròng.



“Sao các cậu tìm tới nơi này! Lẽ nào… không phải là cũng bị bắt tới đi!?’



Hảo Mộng Vô Hoa lườm hắn một cái. “Cậu cho rằng mọi người đều không chỉ não tàn, còn mù đường giống như cậu?”



Lưu Lạc nhẫn nại bị trào phúng công kích, cắn răng nói. “Tình huống hiện tại khẩn cấp, tôi không tính toán với cậu. Tôi mới không phải lạc đường đến đây, mà bị bắt đến!”



“À, cho nên thân là thủ tịch đệ tử của Thiên Sơn, bị người khác bắt lại giam giữ nuôi như thú cưng, cậu rất tự hào?” Hảo Mộng Vô Hoa hai tay ôm ngực, từ trên xuống dưới đánh giá Lưu Lạc, tấm tắc lắc đầu thở dài nói. “Ai, thực sự là thói đời ngày sau a, sao bây giờ lại lưu hoành loại mặt trắng nhỏ cậu. Bị nữ nhân bao dưỡng thì quên đi, còn bị nam nhân nuôi nhốt.”



Những lời này của hắn vừa nói ra, có hai người sắc mặt xoát cái liền biến trắng, một người tự nhiên là Lưu Lạc, người còn lại là chính chủ Nghiêm Nhược Lượng của Kha vương phủ.



Bất quá vương gia dù sao cũng là quý tộc vương thân, so với người họ Lưu nào đó có phong thái hơn nhiều, chỉ ít không nhảy tới chửi mẹ nó.



Đương nhiên, đối với Kha vương mà nói, hiện tại quan trọng hơn không phải mấy người râu ria nhàn rỗi nói chuyện nhảm kia, mà là tên đao khách trước mắt này.



Nhìn các thủ hạ bị một người dễ dàng đánh lui như thế, sắc mặt Kha vương hiển nhiên không tốt.



Nhưng mà không biết đối thủ sâu cạn, hắn cũng không dự định mạo hiểm hành động.



“Vị thiếu hiệp này, xin hỏi vì sao tự ý xông vào bản vương phủ?”



“Này này, lão nhân này thấy gió sử đà a, khẩu khí quay qua A Truy rõ ràng so với các người tốt hơn nhiều.” Hảo Mộng Vô Hoa ở một bên vào giúp vui nói.




Mà đem mấy người Diệp Vô Truy vây ở trong lồng sắt lớn Mẫn Châu này, tự nhiên Kha vương sở dĩ sẽ thả mấy người ra có một nguyên nhân khác.



Nghe Thương nói một phen, Ly Hỏa cũng cười khẽ. “Là lồng sắt hay mỹ cảnh, chỉ ở tâm tình mà thôi. Nếu Kha vương muốn dò xét hành tung cùng mục đích của chúng ta, liền quang minh chính đại để hắn xem.”



“Lời này của cậu có ý gì?” Thương nhíu mày.



“Ý tứ là… Ừ, cậu có biết nhà trọ tốt nhất Mẫn Châu này ở đâu hay không? Hay loại gần sát ngõ hẻm, lại thấy cảnh sắc sông nước.”



Ly Hỏa đột nhiên hỏi như thế khiến người ta không hiểu được vấn đề.



Lưu Lạc nhịn không được giơ chân. “Cậu người này, lúc này còn có tâm tư hỏi nhà trọ? Cậu có phải còn muốn đi quán rượu phường đánh bạc một chút hay không, thanh lâu sở quán và vân vân?”



“Hắn nói đúng.” Thái độ khác thường, Diệp Vô Truy lại đứng bên phía Ly Hỏa. “Từ giờ trở đi, chúng ra không thể quay về chỗ Lục Phiến môn, chỉ có thể tìm nơi đặt chân khác. Mà nhà trọ, là nơi Kha vương dễ tìm được chúng ta nhất. Thứ nhất có thể cho hắn rõ, chúng ta không định thoát khỏi tầm mắt của hắn, an ổn ở đây. Thứ hai, sát phố gần nước, nếu như thật sự phát sinh chuyện gì, có thế dễ thoát thân.”



“Vô Truy vẫn hiểu tôi.” Ly Hỏa mỉm cười, lại nhìn về phía Lưu Lạc, nói. “Còn có, tôi vẫn không định đi những nơi thanh sắc. Với tôi mà nói, có một mình Vô Truy là đủ rồi.”



Lưu Lạc nói lắp, trợn mắt há mồm quay đầu nhìn về phía Hảo Mộng Vô Hoa đã thản nhiên. “Hắn, hắn, bọn họ là cái quan hệ gì?”



Hảo Mộng Vô Hoa nhún vai.



“So với quan hệ bình thường phức tạp hơn chút, so với quan hệ bây giờ cậu suy nghĩ đơn giản hơn chút, chính là loại quan hệ này.”



Thủ tịch Thiên Sơn tạm thời không đủ lực lý giải rồi.