Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 50 : Tung tích của Danh Đao

Ngày đăng: 19:41 19/04/20


“Lại nói tiếp, các người cũng không nhìn thấy sư phụ?”



Ở trong gian phòng đặt trong nhà trọ, mấy người ngồi vây quanh cùng một chỗ, trao đổi tin tức của từng người.



Bị Diệp Vô Truy hỏi, Lưu Lạc lắc đầu, thở dài nói. “Không có, lúc tôi cùng chú Lý đi tìm Danh Đao tiền bối, ông đã không còn ở trong tiểu viện rồi. Không đợi chúng tôi phản ứng lại, đã bị thị vệ vương phủ đột nhiên xuất hiện bắt đi. Kha vương này thế nào đều nói là chúng tôi đem Danh Đao tiền bối dấu đi, vẫn hỏi bọn tôi tung tích của tiền bối, hỏi không ra liền dứt khoát đem chúng tôi giam lại.”



Nói đến đây, Lưu Lạc tựa hồ có chút xấu hổ. “Thật ra, lúc đó nếu không có tôi cản trở, một mình chú Lý hẳn là có thể chạy ra.”



Chú Lý nhẹ nhàng xua tay. “Bây giờ không cần nhắc lại những việc đó, dù sao chúng ta cũng đã rời khỏi vương phủ. Hơn nữa, cậu là bạn của Vô Truy, lại có sứ mệnh trong người, tôi phải bảo vệ cậu cũng là nên.”



“Sứ mệnh…” Nói đến chuyện này, Diệp Vô Truy lại lần nữa nhớ đến nhiệm vụ hộ tống Niết Khánh đan chưởng môn Thiên Sơn giao cho ba người, lúc đó vì nhiệm vụ còn chọc Cửu Trọng giáo truy sát. Đương nhiên, theo dọc đường đi có thể bởi vì có liên quan đến Ly Hỏa, từ sau sự kiện truy sát ở quán trà kia hầu như chưa từng gặp phải.



Nghĩ vậy, Diệp Vô Truy cũng không khỏi hỏi hai người khác. “Theo dọc đường đi, các cậu có gặp phải người Cửu Trọng giáo cản trở không?”



Hảo Mộng Vô Hoa thoải mái vung tay. “Có mấy người có thể theo được thân pháp với tôi, cho dù bọn hắn muốn ngăn cản tôi thì cũng phải tìm được người trước đã.” Đang giữa lúc đắc ý dào dạt, thiên hạ đệ nhị thấy Ly Hỏa còn ngồi ngay ngắn bên kia, không hiểu sao, dáng vẻ bệ vệ đột nhiên giảm xuống không ít.



Lưu Lạc một bên ngược lại thành thực lắc đầu. “Nói đến trở ngại, trái lại không có gặp người của Cửu Trọng giáo, cũng chỉ là sau đó luôn bị người của vương phủ dây dưa, không đụng người nào khác. Nói đến, cái sự kiện ám sát huyên náo các đại môn phái kia, ở trên đường tôi từng gặp được vài vụ. Đó chẳng lẽ không phải người của Cửu Trọng giáo gây ra?”



Mọi người đem ánh mắt chuyển tới Ly Hỏa. Thiếu giáo chủ đang vắt vạt áo ngồi trên ghế, nâng chén trà lên nhấp một ngụm.



“Tôi đã sớm nói qua, Cửu Trọng giáo không liên quan đến việc này.” Suy nghĩ một chút, trong ánh mắt Ly Hỏa thoáng qua một đạo quang mang, lại chậm rãi nói. “Tối thiểu, tôi biết trong thuộc hạ của Cửu Trọng giáo, không có một người tham dự việc này.”


Tiếng cười này, như là ái muội bên tai, khiến trong lòng Diệp Vô Truy bất tri bất giác nổi lên buồn bực lo lắng.



Giống như vì chặt đứt loại tình tự bất minh này, Diệp Vô Truy đem “Đao” đặt trên mặt bàn, khiến mọi người chú ý.



“Hiện tại, đã biết sư phụ rất có thể đi Cửu Trọng giáo Tây Vực, vậy các người định làm thế nào?” Cậu hỏi tổng bộ đầu Lục Phiến môn Thương.



“Đuổi.” Tổng bộ đầu ngăn gọn tổng kết một chữ, sau đó mở rộng nói. “Bất luận Danh Đao tiền bối đi nơi nào, tìm được ông trước Kha vương là mục tiêu hàng đầu của chúng ta.”



Hảo Mộng Vô Hoa hưng phấn nói. “Đó chính là nói muốn đi Tây Vực? Đi Cửu Trọng giáo? Đi ma giáo đại sát một phương!”



Ly Hỏa khẽ cười. “Cửu Trọng giáo ba vạn ba nghìn đệ tử, kính hậu các vị giá lâm.”



Nhìn vẻ tươi cười như xuân phong kia, Hảo Mộng Vô Hoa trong nháy mắt ý thức được sai lầm của mình. Sao có thể ở trước thiếu đầu mục ma giáo nói loại lời muốn đi đại sát một phương này chứ? Đây không phải tự tìm khổ ăn sao?



Thiên hạ đệ nhị thức thời lập tức đóng chặt miệng, rất sợ mình lại hưng phấn, nói ra cái gì càng thêm chọc tức vị thiếu giáo chủ sâu không lường được bên cạnh này.



Lưu Lạc lúc này u buồn nói. “Thế nhưng, chúng ta bị Kha vương gắt gao nhốt ở chỗ này, không nghĩ biện phạm đi ra ngoài rời khỏi Mẫn Châu thế nào?”



Một câu nói, quay về vấn đề thiết thực nhất hiện nay —— làm sao ứng đối Kha vương mang đến nhiều phiền phức.



“Cái này dễ làm.” Ly Hỏa giữa lúc mọi người phiền não, tuyệt không lo lắng cười nói. “Biện pháp rất đơn giản —— logout.”