Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 51 : Logout

Ngày đăng: 19:41 19/04/20


“Logout?!”



Ly Hỏa vừa nói ra, trái lại một phòng người giật mình tỉnh giấc.



Ở đây ngoại trừ chú Lý ra những người khác lúc này mới phản ứng lại, giang hồ bọn họ đang ở này, cũng không phải thế giới nguyên bản chỗ bọn họ, mà chỉ là một trò chơi mà thôi.



Chỉ có thể nói 《Nhất Mộng Giang Hồ》quá mức chân thật, dần dần khiến tất cả mọi người quên mất, đó là một trò chơi mà không phải thế giới thật. Thế nhưng nhìn những cảm tình chân thật này, cấc nhân vật nguyên sinh sinh động của trò chơi, ai còn có thể đem bọn họ đối đãi như số liệu trò chơi?



Ở trong lòng Diệp Vô Truy bọn họ, sợ rằng từ lâu đã đem 《Nhất Mộng Giang Hồ》cho rằng là thế giới thật.



“Thế nhưng, nhiệm vụ hộ tống Niết Khánh đan của chúng ta không có hoàn thành, có thể logout sao?” Lưu Lạc nghi vấn hỏi.



“Không nhất định, lúc đó chúng ta bị cưỡng chế không thể logout, là hệ thống phòng ngừa chúng ta trong kỳ hạn hai mươi tám ngày Cửu Trọng giáo truy sát thông qua logout tránh né. Hiện tại thời hạn truy sát đã qua, nhiệm vụ cũng không tính là thất bại. Có lẽ, biện pháp này có thể thử một lần.” Diệp Vô Truy trầm tư chỉ chốc lát, giải thích nói.



“Ai, nói đến logout tôi mới đau đầu.” Bên kia, Hảo Mộng Vô Hoa một chút cũng không trở nên vui vẻ. “Lúc đó ai nghĩ đến nhận một nhiệm vụ sẽ bị cưỡng chế hơn hai mươi ngày không được logout, bây giờ trong hiện thực đã qua gần một tuần, không tội vắng họp thời gian dài như thế, khẳng định tích lũy một đống công việc lớn!”



Hắn nói như vậy, ngược lại Thương liếc hắn. “Cậu đi làm?”



“Ừ, lớn như vậy người nào không có phần công tác nuôi sống bản thân, tôi bất quá chỉ là một thành phần tri thức nho nhỏ mà thôi.” Hảo Mông Vô Hoa vui cười đẩy đi, hoàn toàn không lưu ý khinh thường của Diệp Vô Truy hiểu rõ hắn bên cạnh.



“Lại nói tiếp, sư huynh trong hiện thực làm nghề gì?” Ở trong lòng Hảo Mộng Vô Hoa cho rằng, Thương là người nghiêm túc can luyện như thế, ở trong hiện thực không phải thầy giáo thì là nhân viên công vụ, hoặc là nhậm chức ở ngành tư pháp nào đó. Không biết vì sao, đối với thân phận của quỷ súc sư huynh này trong hiện thực, Hảo Mộng Vô Hoa lúc này thập phần hiếu kỳ. Hắn không khỏi đoán rằng, Thương bình thường mặt lạnh bá đạo, ở trong cuộc sống hiện thực sẽ là dáng dấp gì.



“Không có.” Đối với hưng phấn của Hảo Mộng Vô Hoa, Thương rất lãnh đạm trả lời.


“Nào có nào có, có đôi khi mặt đối mặt nói chuyện với nhau sẽ đưa tới hiểu lầm. Thiếu giáo chủ cậu không biết tình tình của A Truy, vạn nhất hai người cãi nhau không vui thì làm sao bây giờ?”



“Tôi nghĩ, sẽ không phát sinh loại tình huống này. Cho dù Vô Truy có nổi nóng, nhưng tính tình của tôi luôn luôn tốt, người xung quanh tiếng lành đồn xa.” Ly Hỏa rất bình tĩnh trợn mắt nói dối.



“Không, không, không, vẫn do tôi báo tương đối tốt.” Hảo Mộng Vô Hoa cũng thủ vững trận doanh không chịu lùi bước. Hắn có dự cảm vô cùng không tốt, nếu như đem phương thức liên hệ trong cuộc sống hiện thực của Diệp Vô Truy nói cho Ly Hỏa, rất có thể sẽ phát sinh chuyện khó có thể dự liệu. Vì nhân sinh an toàn của bạn tốt suy nghĩ, Hảo Mộng Vô Hoa quyết định dứt khoát cùng thiếu giáo chủ ma giáo hăng hái chiến đấu tới cùng!



Đang lúc hai người muốn rơi vào thời chiến tranh tranh đoạt tuần hoàn, đương sự Diệp Vô Truy đột nhiên đưa tay túm Hảo Mộng Vô Hoa, Đem thiên hạ đệ nhị còn sững sờ ở một bên kéo ra phía sau, Diệp Vô Truy quay qua nói với Ly Hỏa.



“Tôi không thích nhận điện thoại của người xa lạ, cho nên, nếu như không phải chính sự, đừng tới tìm tôi.”



Ly Hỏa vừa nghe có cửa, vui mừng nhếch mày, nhưng vẫn nỗ lực duy trì vẻ mặt nghiêm chỉnh nói. “Đương nhiên, đây vốn chỉ là phương pháp vì thành công rời khỏi Mẫn Châu mới nghĩ ra, sẽ không bởi vì chuyện khác mà quấy rối cậu.”



Diệp Vô Truy nửa ngờ nửa tin đánh giá thiếu giáo chủ, mà cuối cùng vô pháp nhìn ra chỗ sâu nhất của tâm tư người này. Chỉ có thể buông nghi hoặc, đem phương thức liên hệ của mình nói cho Ly Hỏa. Cứ như vậy, mấy nhà vui mừng mấy nhà sầu, ở trong tầm mắt bi phẫn của Hảo Mộng Vô Hoa, Ly Hỏa âm thầm đắc ý trao đổi phương thức liên hệ với Diệp Vô Truy.



Toàn bộ khuyết điểm của cái kế hoạch “Logout trốn” này đến bây giờ cơ bản đã được hoàn thiện, mọi người thương nghị một lát, quyết định lập tức logout.



Về phần chú Lý, ở trong phiên đối thoại vừa rồi, bản thân nhân vật nguyên sinh đã bị hệ thống đặt ra không thể lý giải bất luận câu nói gì có liên quan đến “hiện thực”. Cho nên một đoạn nghị luận của mọi người, ở ông nghe tới chỉ là một đống thiên thư không hiểu mà thôi. Biết được Diệp Vô Truy bọn họ đã thương lượng ra phương pháp thoát đi thỏa đáng, chú Lý quyết định tạm thời ở lại Mẫn Châu, chờ sau khi Diệp Vô Truy bọn họ rời khỏi, rồi do người của Lục Phiến môn đưa ông rời khỏi Mẫn Châu.



Đến đây, toàn bộ công việc chuẩn bị trước khi logout rốt cục đã làm xong.



Ở trong trò chơi một tháng, hiện thực đã gần một tuần sau, Diệp Vô Truy, có lẽ nói là Tề Dã, rốt cục từ trong trò chơi đăng xuất.



Trở lại thế giới hiện thực.