Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 63 : Trá trốn

Ngày đăng: 19:42 19/04/20


Nghiêm Nhược Lượng nhìn hai người trước mắt, trong lòng tràn đấy đắc ý cùng khoái cảm phục thù.



“Hai mươi nắm trước các ngươi đùa giỡn ta, nhất định chưa từng nghĩ qua, dĩ nhiên còn có thể có một ngày rơi vào trong tay ta đi. Ha ha, ha ha ha ha ——!”



Giáo chủ Cửu Trọng Ngu Sanh nhíu mày, bất động thanh sắc bảo hộ Danh Đao ở sau người.



Danh Đao liếc mắt nhìn hắn, không mở miệng.



“Vương gia đến Tây Vực xa xôi chơi, Cửu Trọng giáo ta còn chưa chiêu đãi tốt. Thế nào, hay vương gia muốn mang theo thủ hạ, cùng nhau đến Cửu Trọng giáo ta làm khách?”



Hồng y lay động trong gió đêm, lấy ít địch ít, khí thế của giáo chủ Cửu Trọng giáo lại không kém xuống tí nào.



Thần sắc Nghiêm Nhược Lượng căng thẳng, có chút hồ nghi quan sát xung quanh, một lát sau trào phúng cười nói.



“Ngươi còn nghĩ bày không thành kế? Ngu Sanh, ngươi đừng cho ta là đứa ngu, ta đã sớm tham dò rõ phụ cận không có người của Cửu Trọng giáo ngươi. Bọn trộm cắp giang hồ vây xem, cũng sớm bị ta một lưới bắt hết, người giúp đỡ ngươi đâu?”



Giáo chủ tiếp tục mỉm cười định liệu kỹ càng trước.



“Đừng quên, hai mươi năm trước, ngươi thua trong tay ai? Ngươi cho là hai mươi năm sau, ngươi có thể nhìn thấu mưu kế của ta?”



Lời này nói qua chắc chắn, đừng nói là Kha vương, ngay cả Danh Đao cũng có chút nghi hoặc.



Lẽ nào giáo chủ Cửu Trọng này, thật sự có hậu chiêu?



Đương nhiên là không có.



Rõ ràng điểm này nhất, không ngoài bốn người Diệp Vô Truy bây giờ vẫn trốn ở một nơi bí mật gần đó.



Người sống bốn phía, ngoại trừ Kha vương cùng Danh Đao bọn họ hiện tại đang giằng co ở ven hồ, cũng chỉ có mấy người bọn họ, muốn nếu Cửu Trọng giáo bày mai phục ở xung quanh, đó là tuyệt đối không có khả năng.



“Sao sư phụ cậu thích giả bộ như vậy?” Hảo Mộng Vô Hoa nghi hoặc nói.



Ly Hỏa âm thầm phản lại một cái nhìn khinh bỉ.



“Đây là kế nghi binh, cậu không nhìn ra sao?”



Đương nhiên đáy lòng hắn còn chưa nói, có lẽ lão nhân gia sư phụ hắn đang giả uy phong trước mặt Danh Đao cũng nên.




Nói ra miệng, Diệp Vô Truy mới biết được mình nói cái gì. Không khỏi phẫn nộ trừng Ly Hỏa, hai thầy trò này am hiểu đầu độc nhân tâm, đều không phải người tốt gì.



Ly Hỏa rất vô tội không hiểu sao bị giận chó đánh mèo, chỉ có thể đưa lên nụ cười ôn hòa nhất trấn an người trong lòng.



Thương ở một bên nói. “Tôi không biết ông với Danh Đao có gì sâu xa, nhưng chúng tôi có sứ mệnh thập quần trọng yếu dính dáng tới hai người. Về Niết Khánh đan, về chuyện hai mươi năm trước. Giáo chủ có nên giải thích cho chúng tôi một chút hay không?”



Đêm nay bọn họ cứu hai người ra, công lao không nhỏ, tổng bộ đầu đây là đang ép buộc báo đáp.



Hảo Mộng Vô Hoa cũng ở một bên phụ họa nói. “Chính là như vậy. Còn có, sao thiếu giáo chủ phát hiện ra bốn người chúng tôi, có thể giải thích với chúng tôi một chút hay không.”



Thương tức giận liếc đồ đệ không triển vọng một cái.



Hồng y giáo chủ cười, rất vô tội nói. “Kỳ thực, ta cũng không phát hiện ra các ngươi.”



“Cái gì?” Hảo Mộng Vô Hoa kêu to, bốn người kinh ngạc vạn phần.



“Ta chỉ nghĩ, có lẽ còn có người trốn được khỏi tra lùng của Kha vương, cho nên thử hô một chút.”



“Nhưng, nhưng…” Hảo Mộng Vô oa run run chỉ vào Ly Hỏa. “Lúc đó ông gọi là đồ đệ ông…”



“Đúng.” Hồng y giáo chủ thiêu mi. “Nếu như khi đó tùy tiện gọi một giáo chúng hoặc bọn trộm cắp khác, chẳng phải thật mất mặt? Đồ đệ này của ta tuy không ra sao, nhưng ít ra địa vị trong giáo gần với ta, lúc giả vờ thanh thế có thể sung sung tràng diện.”



Những người khác vẻ mặt thương hại nhìn Ly Hỏa, hóa ra trong cảm nhận của sư phụ hắn, tác dụng của hắn chính là sung tràng diện.



Ly Hỏa không thèm quan tâm, hắn nhất thanh nhị sở phẩm tính của sư phụ mình. Trong mười câu có chín câu là giả, một câu còn lại nhất định là hỏi vặn lại. Lời nói này, không hề thấy chân thực.



“Lúc này ông đổ thắng.” Thương nói. “Nhưng nếu lúc đó không có chúng tôi ở đấy, ông thoát thân thế nào?”



“Thoát thân?” Ngu Sanh không thèm để ý, nhìn người trong lòng sắc mặt tái nhợt, thỏa mãn nói.



“Vì sao phải thoát thân? Hắn không muốn thấy ta như vậy, ta lại không thể không thấy hắn. Nếu có thể chết cùng một chỗ, chẳng phải tốt nhất.”



Nghe ngữ khí này của hắn, nếu so với bị người của Kha vương phủ bắt được, hắn dĩ nhiên định cùng Danh Đao đồng quy vu tận. Cái gì Cửu Trọng giáo, cái gì mưu đồ đại nghiệp, tất cả đều ném sau đầu.



Ba người Diệp Vô Truy bị điên cuồng của người này làm cho sợ hãi, mà Ly Hỏa, cũng có chút đăm chiêu.