Tối Cường Dâm Đế
Chương 5 : Người mẹ cần mẫn (18+)
Ngày đăng: 01:31 27/06/20
"Song tu?"
Hai mẹ con đồng thanh hô lên, sắc mặt trong nháy mắt ửng đỏ.
Chưa ăn thịt heo cũng đã thấy qua heo chạy, hai người đương nhiên đều biết ý tứ trong lời nói của Trần Quân là gì.
"Đúng thế!"
Trần Quân gật đầu thản nhiên, gương mặt tuấn mỹ hiện ra một vẻ nghiêm túc hiếm có, như một vị giáo sư đang trên bục giảng.
"Thần dương chi khí của ta và âm sát chi khí của các ngươi đều là một loại năng lượng mạnh mẽ, bình thường sẽ ẩn giấu kín đáo bên trong thân thể, chỉ sau lúc giao hoan mới có thể tiết ra một chút."
"Chỉ là âm sát chi khí ác tính mãnh liệt, nam nhân bình thường cho dù hơi chút dính dáng đã là không thể chịu được, nhẹ thì thần trí điên đảo, nặng liền chết bất đắc kỳ tử."
"Ta là người tu chân, công pháp của ta có thể khiến các ngươi tiết ra hết âm sát chi khí, sau đó với thần dương chi khí, ta có thể chuyển hóa chúng thành năng lượng chính khí, bồi bổ thân thể các ngươi, dưỡng nhan trú mỹ."
"Nhanh lên nào, nếu con lệ quỷ kia phá cấm ra, ta cũng liền bó tay!"
Lời nói mạch lạc, trôi chảy, phối hợp với ánh mắt chân thành của Trần Quân hiện ra một vẻ vô cùng thuyết phục.
Hồ Nguyệt Nha vừa sợ vừa ngại, lặng im không động, thì bên cạnh Hồ Nguyệt Phượng đã cất bước tới trước, một đôi mắt phượng sâu kín nhìn qua Trần Quân, thấp giọng dò hỏi.
"Bọn ta phải làm thế nào?"
"Không có gì khó khăn, mọi việc cứ nghe theo ý của ta là được!"
Trần Quân nói, đoạn hắn nhìn qua con gấu giữa phòng, ánh mắt hiện ra nghiêm trọng.
"Không được, thời gian không còn nhiều. Hai người các ngươi cùng nhau cởi hết y phục ra đi!"
"Cùng.. cùng nhau.."
"Đúng thế. Thời gian cấp bách!"
"A!! Nhưng mà... nơi này còn có quỷ.."
Hồ Nguyệt Phượng chỉ chỉ con gấu, dáng vẻ e dè.
Quỷ hay không quỷ, đối với Trần Quân đương nhiên đều không phải là vấn đề, nhưng hắn vẫn muốn "con quỷ" này được chiêm ngưỡng cảnh vợ và con gái bị hắn chơi hơn, như vậy mới có thêm lạc thú, cho nên hắn liền giải thích.
"Hết cách rồi. Không thể đổi chỗ khác, nếu không nó phá cấm lúc nào mà ta không biết, vậy thì nguy to! Các ngươi động tác nhanh lên, đừng có lề mề nữa!"
Hồ Nguyệt Nha đỏ bừng cả mặt, mẫu thân nàng cũng không khá khẩm hơn.
Tuy nhiên trông bộ dáng Trần Quân vô cùng gấp gáp, lại nhìn về phía con gấu hung bạo gào thét, rốt cuộc hai người cũng theo lời hắn, lột hết quần áo xuống, chỉ để lại nội y, sau đó lúng túng đứng trước mặt hắn.
Hồ Nguyệt Phượng dung nhan kiều diễm, dáng người đầy đặn sung mãn.
Chiếc áo ngực màu tím không che phủ hết bầu ngực to lớn, lộ ra hơn phân nửa, mơ hồ có thể thấy một nụ hoa đỏ thẫm. Bên dưới nàng mặc một chiếc quần lót hình chữ T gợi cảm, Trần Quân có thể thấy được mép thịt hồng hào mũm mĩm, vô cùng mê người.
Con gái nàng Hồ Nguyệt Nha, tư sắc cũng hoàn toàn không kém chút nào người mẹ của mình.
Dù cho chỉ mới mười sáu tuổi, gương mặt tinh xảo mang chút ngây ngô, nhưng nàng phát dục đã rất tốt, cặp tuyết lê trước ngực vểnh cao, eo thon mảnh khảnh, bờ mông tròn lẳn, kết hợp với đôi chân thon dài miên man, rất là hút hồn.
Mỗi người một vẻ, người nào cũng rất đỗi hoàn hảo.
Nếu Hồ Nguyệt Phượng là một mỹ nhân thành thục, ngập tràn vẻ phong tình quyến rũ, mê chết người không đền mạng, thì Hồ Nguyệt Nha chính là một cái thiếu nữ tươi trẻ mới lớn, thanh thuần xinh đẹp, vẻ ngây thơ pha chút quyến rũ di truyền từ mẹ của nàng quả thật rất khiến người ta nảy sinh ham muốn chà đạp mãnh liệt.
"Đến đây, giúp ta cởi y phục!" Trần Quân thu hồi ánh mắt tán thưởng, đoạn nói thêm. "Tay ta lúc nãy đấu pháp bị thương, tạm thời không thể sử dụng!"
Hồ Nguyệt Phượng gật gật đầu, không nói hai lời đi đến quỳ một chân trước người Trần Quân, sau đó những ngón tay thon dài nhanh chóng cởi ra bộ bạch bào của hắn.
Toàn thân Trần Quân lõa lồ nửa ngồi trên giường, phía dưới cự long nằm im bất động giả chết, không vì hai mẹ con cực phẩm lõa lồ trước mặt mà có dấu hiệu đứng lên.
"A.."
Hồ Nguyệt Phượng có chút kinh ngạc.
Trải qua biết bao ánh mắt tham lam thèm khát của nam nhân bất kể địa vị, nàng đương nhiên biết rất rõ tư sắc của mình là cỡ nào, một cái liếc mắt câu hồn không nói chơi.
Huống hồ bên cạnh còn có con gái cũng tuyệt phẩm không kém, vậy mà nam nhân trước mắt lại không hề có chút phản ứng, ánh mắt hắn mặc dù tán thưởng, nhưng lại thanh minh, không thấy dung tục.
Nếu không phải gay, thì đây là cỡ nào định lực a!
"Ta đã nói rồi, thể chất của ta khá đặc thù, không dễ cứng lên như vậy!" Giống như nghe thấy nghi hoặc trong lòng Hồ Nguyệt Phượng, Trần Quân đột nhiên nói.
"Vậy... phải làm thế nào?"
"Dùng tay của ngươi, vuốt ve nó đi!"
"A!"
Hồ Nguyệt Phượng thẹn thùng liếc mắt nhìn con gái, sau đó dứt khoát quỳ hai chân xuống hẳn, mười ngón tay mềm mại lần mò vào giữa hai chân Trần Quân, bắt lấy khúc thịt lười biếng kia, sau đó vuốt lên vuốt xuống.
Thao tác của nàng có chút thô ráp, đơn điệu, có lẽ là bởi vì thiếu thốn kinh nghiệm, khiến tiểu đệ Trần Quân rất không hài lòng, một lúc trôi qua vẫn không thấy có tiến triển.
"Sao.. sao nó vẫn không...."
"Ta nói dùng tay thì ngươi chỉ biết dùng tay thôi à, miệng ngươi để đâu?"
Hồ Nguyệt Phượng gắt nhẹ một tiếng, nhưng cũng đành phải đưa đầu đến dưới hạ thân Trần Quân, sau đó hé ra đôi môi đỏ mọng, ngậm nuốt con cự long đang ngủ say kia.
Hai bàn tay nàng cũng không rảnh rỗi, đưa lên vuốt ve thân rồng.
Ông trời không phụ lòng người, dần dần một luồng nhiệt khí từ sâu bên trong cự long chậm rãi dâng lên, cự long cũng đã bắt đầu trở mình cứng rắn đứng dậy, gân guốc căng ra dữ tợn.
Trên thân cự long phát tán ra một mùi hương nam tính mãnh liệt, nhiệt độ nóng bỏng hừng hực cọ xát với lòng bàn tay và khoang miệng Hồ Nguyệt Phượng, khiến cho nàng ta bắt đầu mê đắm, ra sức mà mút một cách ngon lành, thỉnh thoảng còn không kiềm chế được khẽ rên nhẹ.
Hồ Nguyệt Nha đứng ở một bên vẫn ngắm nghía cơ thể hoàn mỹ của Trần Quân, lại nhìn mẫu thân mình đang không ngừng săn sóc cho gậy thịt của hắn một cách dâm dục, nàng liền không tự chủ được liếm môi, ánh mắt mê ly, một tay không tự chủ được phân biệt đưa lên bầu ngực xoa nắn, tay kia thì sờ xuống chiếc quần lót đã rỉ nước, ma sát bên ngoài mật động.
"Được rồi!"
Mắt thấy cự long đã bành trướng sắp đến giới hạn, vươn cao ngạo nghễ, nóng nảy cuồng dã, Trần Quân liền ra lệnh cho Hồ Nguyệt Phượng dừng lại, đoạn đưa mắt nhìn qua Hồ Nguyệt Nha.
"Tiểu Nha, muội đến đây. Ngồi lên nó đi!"
Nói rồi, Trần Quân ngả người nằm ngửa hẳn xuống, tư thế khiến cho cự long có vẻ đơn độc, nhưng càng hiện ra to lớn.
"A."
Hồ Nguyệt Nha thẹn thùng không thôi, tuy nhiên cự long của Trần Quân như có một mê lực khó cưỡng, khiến nàng không thể rời mắt.
Dù sao vẫn là trước mặt mẫu thân, nàng chỉ ỡm ờ một lúc liền bẽn lẽn đi tới trên giường, đoạn đứng hẳn lên trên phần thân Trần Quân, sau đó vén quần lót sang một bên, chậm rãi ngồi xuống.
Mắt thấy bên dưới con gái mình sắp được tiếp xúc với con quái vật to lớn của Trần Quân, Hồ Nguyệt Phượng toàn thân nóng ran, phía dưới tuôn chảy mật ngọt, lại bất giác không hiểu sao có chút ghen ghét nho nhỏ.
Rõ ràng là nàng cất công phục vụ nãy giờ, tại sao lại không phải là nàng tới trước a!
"Đợi đã!" Hồ Nguyệt Phượng đột nhiên nhớ ra gì đó, vội vàng hô lên. "Tiểu Nha.. Ngươi vẫn là.. vẫn là.. lần đầu. Thứ này dài và to như vậy.. liệu có quá sức với ngươi không?"
Hồ Nguyệt Nha đỏ mặt không đáp, nhưng vẫn dừng lại một chút.
Con gấu thấy thế càng thêm ra sức gầm thét, hi vọng hai mẹ con chú ý đến nó, nhưng mặc cho nó giãy dụa thế nào, xiềng xích vây quanh vẫn hoàn toàn đóng đinh hai tay hai chân, khiến nó không thể động đậy nổi.
Trần Quân thấy thế, khóe môi kín đáo câu lên, sau đó hắn bình thản nói.
"Cũng đúng. Vậy thì ngươi trước tiên hãy giúp nàng kích thích mật động một chút, khiến cho chỗ đó giãn nở ra, để cho thuận lợi hành sự, bớt đau đớn hơn đi!"
"Cái gì!?"
Hồ Nguyệt Phượng bật thốt, Hồ Nguyệt Nha càng là không thể tin.
Tuy nhiên, nhìn con cự long dữ tợn cong vút, đặc biệt là cái đầu rồng hình nấm phồng ra hai bên rất to, lại nhìn khe suối chật hẹp của con gái mình, Hồ Nguyệt Phượng liền nháy mắt quyết định.
"Tiểu Nha, đến đây, để mẫu thân giúp ngươi..!"
Hồ Nguyệt Phượng dìu lấy Hồ Nguyệt Nha nằm sang bên cạnh mép giường, sau đó có chút lúng túng dùng tay khiêu khích một chút khe suối của nàng, lại vùi đầu vào giữa hạ thân, thè chiếc lưỡi đỏ hồng của mình ra, bắt đầu chăm sóc.
Theo những tiếng xụp xụp vang lên, Hồ Nguyệt Nha bắt đầu phát ra những âm thanh tiêu hồn, nhịn không nổi dùng một tay áp lấy đầu mẫu thân mình ghì chặt, cái cổ thì ngửa ra sau thỏa mãn.
"A.. Thật thoải mái.."
"Mẫu thân.. Con sướng.. sướng quá.."
"AA.. ưm ưm mmm.. "
"Nữa ... Nữa đi.."
"...."
Hai mẹ con đồng thanh hô lên, sắc mặt trong nháy mắt ửng đỏ.
Chưa ăn thịt heo cũng đã thấy qua heo chạy, hai người đương nhiên đều biết ý tứ trong lời nói của Trần Quân là gì.
"Đúng thế!"
Trần Quân gật đầu thản nhiên, gương mặt tuấn mỹ hiện ra một vẻ nghiêm túc hiếm có, như một vị giáo sư đang trên bục giảng.
"Thần dương chi khí của ta và âm sát chi khí của các ngươi đều là một loại năng lượng mạnh mẽ, bình thường sẽ ẩn giấu kín đáo bên trong thân thể, chỉ sau lúc giao hoan mới có thể tiết ra một chút."
"Chỉ là âm sát chi khí ác tính mãnh liệt, nam nhân bình thường cho dù hơi chút dính dáng đã là không thể chịu được, nhẹ thì thần trí điên đảo, nặng liền chết bất đắc kỳ tử."
"Ta là người tu chân, công pháp của ta có thể khiến các ngươi tiết ra hết âm sát chi khí, sau đó với thần dương chi khí, ta có thể chuyển hóa chúng thành năng lượng chính khí, bồi bổ thân thể các ngươi, dưỡng nhan trú mỹ."
"Nhanh lên nào, nếu con lệ quỷ kia phá cấm ra, ta cũng liền bó tay!"
Lời nói mạch lạc, trôi chảy, phối hợp với ánh mắt chân thành của Trần Quân hiện ra một vẻ vô cùng thuyết phục.
Hồ Nguyệt Nha vừa sợ vừa ngại, lặng im không động, thì bên cạnh Hồ Nguyệt Phượng đã cất bước tới trước, một đôi mắt phượng sâu kín nhìn qua Trần Quân, thấp giọng dò hỏi.
"Bọn ta phải làm thế nào?"
"Không có gì khó khăn, mọi việc cứ nghe theo ý của ta là được!"
Trần Quân nói, đoạn hắn nhìn qua con gấu giữa phòng, ánh mắt hiện ra nghiêm trọng.
"Không được, thời gian không còn nhiều. Hai người các ngươi cùng nhau cởi hết y phục ra đi!"
"Cùng.. cùng nhau.."
"Đúng thế. Thời gian cấp bách!"
"A!! Nhưng mà... nơi này còn có quỷ.."
Hồ Nguyệt Phượng chỉ chỉ con gấu, dáng vẻ e dè.
Quỷ hay không quỷ, đối với Trần Quân đương nhiên đều không phải là vấn đề, nhưng hắn vẫn muốn "con quỷ" này được chiêm ngưỡng cảnh vợ và con gái bị hắn chơi hơn, như vậy mới có thêm lạc thú, cho nên hắn liền giải thích.
"Hết cách rồi. Không thể đổi chỗ khác, nếu không nó phá cấm lúc nào mà ta không biết, vậy thì nguy to! Các ngươi động tác nhanh lên, đừng có lề mề nữa!"
Hồ Nguyệt Nha đỏ bừng cả mặt, mẫu thân nàng cũng không khá khẩm hơn.
Tuy nhiên trông bộ dáng Trần Quân vô cùng gấp gáp, lại nhìn về phía con gấu hung bạo gào thét, rốt cuộc hai người cũng theo lời hắn, lột hết quần áo xuống, chỉ để lại nội y, sau đó lúng túng đứng trước mặt hắn.
Hồ Nguyệt Phượng dung nhan kiều diễm, dáng người đầy đặn sung mãn.
Chiếc áo ngực màu tím không che phủ hết bầu ngực to lớn, lộ ra hơn phân nửa, mơ hồ có thể thấy một nụ hoa đỏ thẫm. Bên dưới nàng mặc một chiếc quần lót hình chữ T gợi cảm, Trần Quân có thể thấy được mép thịt hồng hào mũm mĩm, vô cùng mê người.
Con gái nàng Hồ Nguyệt Nha, tư sắc cũng hoàn toàn không kém chút nào người mẹ của mình.
Dù cho chỉ mới mười sáu tuổi, gương mặt tinh xảo mang chút ngây ngô, nhưng nàng phát dục đã rất tốt, cặp tuyết lê trước ngực vểnh cao, eo thon mảnh khảnh, bờ mông tròn lẳn, kết hợp với đôi chân thon dài miên man, rất là hút hồn.
Mỗi người một vẻ, người nào cũng rất đỗi hoàn hảo.
Nếu Hồ Nguyệt Phượng là một mỹ nhân thành thục, ngập tràn vẻ phong tình quyến rũ, mê chết người không đền mạng, thì Hồ Nguyệt Nha chính là một cái thiếu nữ tươi trẻ mới lớn, thanh thuần xinh đẹp, vẻ ngây thơ pha chút quyến rũ di truyền từ mẹ của nàng quả thật rất khiến người ta nảy sinh ham muốn chà đạp mãnh liệt.
"Đến đây, giúp ta cởi y phục!" Trần Quân thu hồi ánh mắt tán thưởng, đoạn nói thêm. "Tay ta lúc nãy đấu pháp bị thương, tạm thời không thể sử dụng!"
Hồ Nguyệt Phượng gật gật đầu, không nói hai lời đi đến quỳ một chân trước người Trần Quân, sau đó những ngón tay thon dài nhanh chóng cởi ra bộ bạch bào của hắn.
Toàn thân Trần Quân lõa lồ nửa ngồi trên giường, phía dưới cự long nằm im bất động giả chết, không vì hai mẹ con cực phẩm lõa lồ trước mặt mà có dấu hiệu đứng lên.
"A.."
Hồ Nguyệt Phượng có chút kinh ngạc.
Trải qua biết bao ánh mắt tham lam thèm khát của nam nhân bất kể địa vị, nàng đương nhiên biết rất rõ tư sắc của mình là cỡ nào, một cái liếc mắt câu hồn không nói chơi.
Huống hồ bên cạnh còn có con gái cũng tuyệt phẩm không kém, vậy mà nam nhân trước mắt lại không hề có chút phản ứng, ánh mắt hắn mặc dù tán thưởng, nhưng lại thanh minh, không thấy dung tục.
Nếu không phải gay, thì đây là cỡ nào định lực a!
"Ta đã nói rồi, thể chất của ta khá đặc thù, không dễ cứng lên như vậy!" Giống như nghe thấy nghi hoặc trong lòng Hồ Nguyệt Phượng, Trần Quân đột nhiên nói.
"Vậy... phải làm thế nào?"
"Dùng tay của ngươi, vuốt ve nó đi!"
"A!"
Hồ Nguyệt Phượng thẹn thùng liếc mắt nhìn con gái, sau đó dứt khoát quỳ hai chân xuống hẳn, mười ngón tay mềm mại lần mò vào giữa hai chân Trần Quân, bắt lấy khúc thịt lười biếng kia, sau đó vuốt lên vuốt xuống.
Thao tác của nàng có chút thô ráp, đơn điệu, có lẽ là bởi vì thiếu thốn kinh nghiệm, khiến tiểu đệ Trần Quân rất không hài lòng, một lúc trôi qua vẫn không thấy có tiến triển.
"Sao.. sao nó vẫn không...."
"Ta nói dùng tay thì ngươi chỉ biết dùng tay thôi à, miệng ngươi để đâu?"
Hồ Nguyệt Phượng gắt nhẹ một tiếng, nhưng cũng đành phải đưa đầu đến dưới hạ thân Trần Quân, sau đó hé ra đôi môi đỏ mọng, ngậm nuốt con cự long đang ngủ say kia.
Hai bàn tay nàng cũng không rảnh rỗi, đưa lên vuốt ve thân rồng.
Ông trời không phụ lòng người, dần dần một luồng nhiệt khí từ sâu bên trong cự long chậm rãi dâng lên, cự long cũng đã bắt đầu trở mình cứng rắn đứng dậy, gân guốc căng ra dữ tợn.
Trên thân cự long phát tán ra một mùi hương nam tính mãnh liệt, nhiệt độ nóng bỏng hừng hực cọ xát với lòng bàn tay và khoang miệng Hồ Nguyệt Phượng, khiến cho nàng ta bắt đầu mê đắm, ra sức mà mút một cách ngon lành, thỉnh thoảng còn không kiềm chế được khẽ rên nhẹ.
Hồ Nguyệt Nha đứng ở một bên vẫn ngắm nghía cơ thể hoàn mỹ của Trần Quân, lại nhìn mẫu thân mình đang không ngừng săn sóc cho gậy thịt của hắn một cách dâm dục, nàng liền không tự chủ được liếm môi, ánh mắt mê ly, một tay không tự chủ được phân biệt đưa lên bầu ngực xoa nắn, tay kia thì sờ xuống chiếc quần lót đã rỉ nước, ma sát bên ngoài mật động.
"Được rồi!"
Mắt thấy cự long đã bành trướng sắp đến giới hạn, vươn cao ngạo nghễ, nóng nảy cuồng dã, Trần Quân liền ra lệnh cho Hồ Nguyệt Phượng dừng lại, đoạn đưa mắt nhìn qua Hồ Nguyệt Nha.
"Tiểu Nha, muội đến đây. Ngồi lên nó đi!"
Nói rồi, Trần Quân ngả người nằm ngửa hẳn xuống, tư thế khiến cho cự long có vẻ đơn độc, nhưng càng hiện ra to lớn.
"A."
Hồ Nguyệt Nha thẹn thùng không thôi, tuy nhiên cự long của Trần Quân như có một mê lực khó cưỡng, khiến nàng không thể rời mắt.
Dù sao vẫn là trước mặt mẫu thân, nàng chỉ ỡm ờ một lúc liền bẽn lẽn đi tới trên giường, đoạn đứng hẳn lên trên phần thân Trần Quân, sau đó vén quần lót sang một bên, chậm rãi ngồi xuống.
Mắt thấy bên dưới con gái mình sắp được tiếp xúc với con quái vật to lớn của Trần Quân, Hồ Nguyệt Phượng toàn thân nóng ran, phía dưới tuôn chảy mật ngọt, lại bất giác không hiểu sao có chút ghen ghét nho nhỏ.
Rõ ràng là nàng cất công phục vụ nãy giờ, tại sao lại không phải là nàng tới trước a!
"Đợi đã!" Hồ Nguyệt Phượng đột nhiên nhớ ra gì đó, vội vàng hô lên. "Tiểu Nha.. Ngươi vẫn là.. vẫn là.. lần đầu. Thứ này dài và to như vậy.. liệu có quá sức với ngươi không?"
Hồ Nguyệt Nha đỏ mặt không đáp, nhưng vẫn dừng lại một chút.
Con gấu thấy thế càng thêm ra sức gầm thét, hi vọng hai mẹ con chú ý đến nó, nhưng mặc cho nó giãy dụa thế nào, xiềng xích vây quanh vẫn hoàn toàn đóng đinh hai tay hai chân, khiến nó không thể động đậy nổi.
Trần Quân thấy thế, khóe môi kín đáo câu lên, sau đó hắn bình thản nói.
"Cũng đúng. Vậy thì ngươi trước tiên hãy giúp nàng kích thích mật động một chút, khiến cho chỗ đó giãn nở ra, để cho thuận lợi hành sự, bớt đau đớn hơn đi!"
"Cái gì!?"
Hồ Nguyệt Phượng bật thốt, Hồ Nguyệt Nha càng là không thể tin.
Tuy nhiên, nhìn con cự long dữ tợn cong vút, đặc biệt là cái đầu rồng hình nấm phồng ra hai bên rất to, lại nhìn khe suối chật hẹp của con gái mình, Hồ Nguyệt Phượng liền nháy mắt quyết định.
"Tiểu Nha, đến đây, để mẫu thân giúp ngươi..!"
Hồ Nguyệt Phượng dìu lấy Hồ Nguyệt Nha nằm sang bên cạnh mép giường, sau đó có chút lúng túng dùng tay khiêu khích một chút khe suối của nàng, lại vùi đầu vào giữa hạ thân, thè chiếc lưỡi đỏ hồng của mình ra, bắt đầu chăm sóc.
Theo những tiếng xụp xụp vang lên, Hồ Nguyệt Nha bắt đầu phát ra những âm thanh tiêu hồn, nhịn không nổi dùng một tay áp lấy đầu mẫu thân mình ghì chặt, cái cổ thì ngửa ra sau thỏa mãn.
"A.. Thật thoải mái.."
"Mẫu thân.. Con sướng.. sướng quá.."
"AA.. ưm ưm mmm.. "
"Nữa ... Nữa đi.."
"...."