Tối Cường Hệ Thống

Chương 124 : Một cước quỷ thần kinh

Ngày đăng: 10:07 30/04/20


Dịch & biên: †Ares†



oOo



- Sư thúc!



Ngay một khắc này, các đệ tử ngoại môn vẫn đóng vai quần chúng vây xem tức thì hô vang.



Đám người Đan Đỉnh phong biến sắc, không dám tin màn trước mắt.



- Đuổi bọn họ ra đi.



Lâm Phàm bình thản nói, sau đó trở về phòng, không muốn quan tâm thêm. Cứ ôn tồn với người Đan Đỉnh phong, bọn hắn lại cho là mình sợ.



Nam nhân mà, đôi lúc nên cứng rắn một chút.



- Xin mời rời đi.



Trương Nhị Cẩu khinh thường cười nói.



- Hừ, các ngươi dám làm gì chúng ta?



Lý Thuận vênh mặt, không hề sợ hãi nhìn chằm chằm Trương Nhị Cẩu.



Hắn là đệ tử của thái thượng trưởng lão Đan Đỉnh phong, đám người này dám làm cái gì chứ?



Vừa lúc đó, một hòn đá không biết từ đâu ra, bay tới Lý Thuận.



Lý Thuận có tu vi không kém, sau gáy như gắn mắt, đưa tay bắt lấy hòn đá, mặt lập tức như băng sương, bạo phát ra từng luồng khí lạnh.



- Ai ném ta?



- Đi ra, ai ném?



Đồng tử của Lý Thuận thấy có người dám ném đá, cáo mượn oai hùm nổi giận hét.



- Đứng ra cho ta. Hôm nay lão tử sẽ hảo hảo giáo huấn ngươi cách làm người!



Lý Thuận không kìm được cơn giận, quát.



- Ta ném.



Lúc này, một gã đệ tử ngoại môn bước ra.




Một cước quen thuộc này để Lý Thuận thét thảm co giật trên mặt đất, hiển nhiên là có lực sát thương cực kỳ ghê gớm.



- Ngươi đã làm cái gì với Lý sư huynh hả?



Đệ tử Đan Đỉnh phong rống giận.



Trương Nhị Cẩu lạnh mặt lại, lớn tiếng quát:



- Lập tức cút khỏi Vô Danh phong, nếu không kết cục của hắn chính là kết cục của các ngươi.



Đám người Đan Đỉnh phong bị vẻ dữ tợn của Trương Nhị Cẩu hù sợ, sau đó nhìn thoáng các đệ tử ngoại môn đang hừng hực khí thế, cuối cùng nâng Lý Thuận lên mà rời đi.



- Hừ, tôm tép nhãi nhép cũng dám đến Vô Danh phong càn rỡ.



Trương Nhị Cẩu khinh thường nói.



Hôm nay là một ngày Trương Nhị Cẩu được trang bức cực kỳ sảng khoái, có loại khoái cảm không nói lên lời. Cũng không biết bao giờ mới lại có cảm giác này, hy vọng là ngày sau còn cơ hội.



- Cẩu ca vô địch…



- Cẩu ca vô địch…



Các đệ tử ngoại môn sùng bái nhìn Trương Nhị Cẩu, mà Trương Nhị Cẩu thì cười khẽ:



- Các vị sư đệ, đều trở về thôi, mai đừng quên tới lấy đan dược.



Hiện giờ ở trong lòng đệ tử ngoại môn, Vô Danh phong chính là thánh sơn của bọn họ, không thể tha thứ cho bất kỳ kẻ nào muốn giẫm đạp lên nó.



Bọn họ biết Đan Đỉnh phong tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng lại có thể thế nào? Cùng lắm thì đến một lần đánh một lần, chẳng lẽ đệ tử ngoại môn chúng ta lại sợ bọn hắn.



Sau khi các đệ tử ngoại môn rời đi, Trương Nhị Cẩu mới cười hềnh hệch lên:



- Sư đệ, tuyệt kỹ mà tông chủ đại nhân truyền thụ cho chúng ta thật quá mạnh mẽ.



- Vâng…



Phong Bất Giác nhìn sư huynh, sau đó nhìn nhìn xuống giữa hai chân của mình, trong lòng không khỏi run lên.



Công pháp này… Có chút quá là…



-----oo0oo-----