Tối Cường Hệ Thống

Chương 125 : Dám phá vỡ quy tắc vạn năm

Ngày đăng: 10:07 30/04/20


Dịch & biên: †Ares†



oOo



Trong nhà, Lâm Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, lòng dạ của người thời nay quá hẹp hòi a. Đan Đỉnh phong này chỉ biết cắm đầu luyện đan, không một kẻ nào có não, chẳng biết đường đi tìm nguyên nhân mình mất sạch khách hàng mà còn kéo nhau tới nơi này càn rỡ.



Nghĩ đi nghĩ lại, Lâm Phàm cười phá lên. Hắn hiện giờ quá thư thái, không chỉ được đệ tử ngoại môn kính ngưỡng, còn có đan dược cuồn cuộn không ngớt.



Đã hung hăng kiếm được một bút mà còn làm bọn họ vô cùng sùng bái mình, bản sự bực này, trừ mình ra ai không ai có nổi.



Có điều Đan Đỉnh phong tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy, trẻ thua không chừng sẽ đưa già tới. Đệ tử ngoại môn là nền móng của tông môn, Đan Đỉnh phong bao năm qua chưởng quản việc luyện đan, hiện giờ lại bị mình cướp đoạt nguồn cung cấp từ đệ tử ngoại môn, chỉ sợ không thể nào nhịn xuống.



Chỉ mới nửa tháng thôi, Lâm Phàm đã có thể cảm giác được Đan Đỉnh phong có lượng của cải khủng bố cỡ nào.



Đan Đỉnh phong đưa ra xác suất mười phần tài liệu mới ra một phần đan dược, Lâm Phàm cho rằng đây hoàn toàn là ăn bớt của đệ tử.



Nếu thật sự xác suất thành công thấp như vậy, hắn cho rằng quả thực là quá phế.



Nhưng những điều này đều chỉ là phán đoán của Lâm Phàm, tình huống cụ thể cũng chưa chắc.



Lâm Phàm lắc lắc đầu, cũng không nghĩ nhiều thêm, xuất tài liệu ra bắt đầu luyện đan. Số tài liệu này chỉ là hàng thông thường, xem ra muốn tài liệu cao cấp thì chỉ có đám người như Kiếm Vô Địch mới lấy được.



Hôm sau.



Đan Đỉnh phong trải qua nguyên một ngày ầm ĩ. Lý Thuận được các sư đệ nâng về, gào khóc thảm thiết, sắc mặt tái nhợt, kéo dài tới tận sáng nay.



Đám đệ tử Đan Đỉnh phong thấy sư huynh thảm như vậy thì đều cùng căm giận không thôi.



- Đám người Vô Danh phong thật quá đáng.



- Đúng, chuyện này tuyệt đối không thể bỏ qua như vậy. Bọn khốn khiếp đó không chỉ cướp tài nguyên của chúng ta mà còn dám khiến Lý sư huynh thê thảm như thế.



- Lý sư huynh, huynh nói chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Có nên tới chỗ thái thượng trưởng lão để tố cáo bọn chúng không?



....



Giờ phút này, Lý Thuận nằm trên giường, hai tròng mắt vô thần, như đã mất đi hy vọng với cuộc sống.



Đồng tử ngồi một bên khóc sướt mướt, nội tâm rất thống khổ.
Lý Thuận hỏi.



- Không cần, sư phụ đang bế quan, chuyện này chỉ cần ta ra mặt là được rồi.



Cổ trưởng lão nói.



Chuyện này dù đến tai tông chủ thì vẫn là Đan Đỉnh phong chiếm lý. Vô Danh phong tự lập sơn phong, đây là tông chủ quyết định, bọn hắn không dám nói thêm cái gì, nhưng hiện giờ người ta ngồi lên đầu Đan Đỉnh phong, sao có thể nhịn được.



- Sáng mai theo ta đi Vô Danh phong, bản tọa thật muốn nhìn hắn có bản sự gì.



Cổ trưởng lão lạnh mặt nói.



Đám người Lý Thuận giờ phút này lộ vẻ mặt tươi cười:



- Trưởng lão, ngài ra mặt, nhất định sẽ hù tiểu tử đó tè ra quần.



....



Đám người Lý Thuận rời khỏi đại điện, vẻ mặt mỗi người đều là vui sướng khi người gặp họa.



- Ngày mai Cổ trưởng lão đến, nhất định phải báo thù hôm qua.



- Kẻ này muốn phá vỡ quy tắc vạn năm của Đan Đỉnh phong, sao có thể để hắn được như ý nguyện.



....



Lý Thuận giờ phút này coi như phun được một ngụm lửa giận trong lòng. Ngày mai đợi Cổ trưởng lão dẫn đoàn, sẽ cho bọn chúng biết Đan Đỉnh phong lợi hại, xem sau này bọn chúng còn dám càn rỡ như thế nữa không.



Nhất là kẻ đã đá mình, nhất định mình phải hảo hảo giáo huấn ngược lại. Dám đối đãi với mình như thế, quả thực là ăn gan hùm mật gấu



- Sư huynh, đệ đỡ huynh về, ngày mai có trò hay để nhìn rồi.



Đồng tử thổi lò nói.



- Ừm…



-----oo0oo-----