Tối Cường Hệ Thống

Chương 144 : Quá sung sướng

Ngày đăng: 10:07 30/04/20


Dịch & biên: †Ares†



oOo



Thành Dung Thiên do hai đại thế gia Thái, Sở chưởng quản, vẫn luôn minh tranh ám đấu cả trăm năm qua vì mục đích thống nhất nơi này.



Sở gia.



- Phụ thân đại nhân, người của các đại tông môn sẽ tới đây sau bốn canh giờ nữa. Lần này là cơ hội của Sở gia chúng ta.



Lúc này một gã thanh niên cung kính đứng trước mặt một nam tử trung niên mà nói.



- Lần này Sở gia có kéo quan hệ được với tông hay không là phải xem muội muội của con.



Mắt gia chủ Sở gia lóe sáng. Nếu lần này thành công, như vậy chủ nhân của thành Dung Thiên chỉ có thể là Sở gia.



- Con hiểu ạ.



Thanh niên gật gật đầu.



....



Tới gần Phiêu Miểu Tuyết phong, bầu trời bắt đầu xuất hiện tuyết rơi, cả vùng trời chỉ là một màn tuyết yên lặng.



- Sư thúc…



Giờ phút này, nhóm đệ tử nội môn đi tới trước mặt Lâm Phàm, ánh mắt có chút khác thường.



Chiến thuyền của Phong Thiên Tông đã đi mất, mà gã đệ tử nội môn dùng thử đan dược Lâm Phàm ném cho cũng đã được đỡ đi nghỉ ngơi.



Trong mắt nhóm đệ tử Thánh Tông này, tất cả chuyện vừa xảy ra thật sự quá kinh khủng.



- Chúng ta vào thành, hay là lên núi luôn?



Lâm Phàm hỏi.



- Sư thúc, chúng ta lên núi, tạm thời dựng trại nghỉ ngơi ở đó để đợi thời cơ công phạt Tuyết Vương Sư.



- Ồ.



Lâm Phàm gật gật đầu.



Từng chiếc chiến thuyền thật lớn bay qua bầu trời của thành Dung Thiên. Dân chúng trong thành ngẩng đầu mà nhìn, trong mắt đã tràn ngập kính sợ cùng vui mừng.



Tuyết Vương Sư xuất hiện ở Phiêu Miểu Tuyết phong là một hồi tai nạn với thành Dung Thiên.



Vô số hung thú từ bốn phương tám hướng hội tụ đến, vây quanh thành Dung Thiên, khiến vô số người chết oan. Giờ có người của các đại tông môn tới, nhất định có thể giải quyết khó khăn cho nơi đây.



- Phụ thân, người của các tông môn tới rồi.



Trong đình viện của Thái gia, một gã thiếu niên ngửa mặt lên trời mà nhìn từng chiếc thuyền khổng lồ che lấp bầu trời bay qua.




- Ừm, cũng không tệ lắm



Lâm Phàm rất mừng, phất tay:



- Các sư điệt, lên nào.



Đám người Tông Hận Thiên lập tức xông tới.



Tam Văn Xích Hổ vốn đang đi dạo trên Tuyết phong, giờ thấy mười lăm người tản ra khí tức cường giả, như lang như hổ phóng về phía mình thì bị hù đến dựng hết cả lông, muốn co giò bỏ chạy.



Nhưng kết cục của nó sớm đã được định, làm sao chạy nổi?



Tông Hận Thiên chỉ dùng một tay đã trấn áp được Tam Văn Xích Hổ. Áp lực cực mạnh ép xuống khiếp Tam Văn Xích Hổ phun máu tươi như điên, lập tức mất đi sức chiến đấu.



- Sư thúc nhận hàng.



Tông Hận Thiên xách Tam Văn Xích Hổ ném về phía Lâm Phàm.



Hai mắt Lâm Phàm tỏa sáng, cười tươi roi rói.



- Tốt.



- Súc sinh, nếm thử tuyệt sát chỉ của tiểu gia.



Lâm Phàm hô to một tiếng, phát động Triêm Hoa Phủ Cúc Chỉ, đầu ngón tay phát sáng, chân nguyên ngưng tụ thành một mũi tên nhọn đâm thẳng vào sọ não con hung thú.



"Đinh, chúc mừng đánh chết hung thú Nhập Thần sơ giai Tam Văn Xích Hổ."



"Đinh, chúc mừng gia 10 triệu tăng exp."



"Đinh, chúc mừng đạt được Vuốt của Tam Văn Xích Hổ."



"Vuốt của Tam Văn Xích Hổ: tài liệu luyện khí."



"Đinh, chúc mừng đạt được Nội đan của Tam Văn Xích Hổ."



"Nội đan của Tam Văn Xích Hổ: tính âm hàn, tài liệu luyện đan."



Giờ khắc này Lâm Phàm vui cười híp mắt, thu chiến lợi phẩm vào túi chứa đồ, sau đó tiếp tục chờ các sư điệt đưa mồi tới.



Kiếm exp kiểu này thật sự quá là thoải mái.



Lấy tu vi của Lâm Phàm hiện tại, căn bản là không giết nổi những hung thú này. Nhưng giờ có lính đánh thuê miễn phí, sao lại còn bó tay được.



- Các sư điệt, cố lên, kiếm nhiều hung thú một chút.



Giờ khắc này Lâm Phàm hô to nói, chỉ ước một lúc được ném cho đến vài con để mình thoải mái.



-----oo0oo-----