Tối Cường Hệ Thống

Chương 145 : Thăng cấp, công năng mới

Ngày đăng: 10:07 30/04/20


Dịch & biên: †Ares†



oOo



Giờ phút này, Lâm Phàm đã ăn hôi được mấy con hung thú Nhập Thần sơ giai, cười vui đến toét miệng.



Một trăm triệu exp vừa đầy, lập tức có thể tiến vào Tiên Thiên trung giai, sức chiến đấu tăng mạnh, có vốn để đọ sức với cả cảnh giới Nhập Thần.



- Sư thúc, hàng đến...



Một thi thể hung thú khổng lồ lại được Tông Hận Thiên ném tới.



- Xem chỉ.



Lâm Phàm hô to một tiếng, lập tức hóa kiếp cho con hung thú.



"Đinh, chúc mừng đánh chết hung thú Nhập Thần cao giai Huyết Giác Tử Dực Long."



"Đinh, chúc mừng gia tăng 300.000 exp."



"Đinh, chúc mừng Triêm Hoa Phủ Cúc Chỉ thăng cấp."



"Đinh, chúc mừng đột phá bình cảnh."



"Đinh, tu vi đột phá Tiên Thiên trung giai (0/200.000.000)."



"Đinh, chúc mừng mở ra công năng dung hợp."



"Đinh, chúc mừng đạt được sừng của Huyết Giác Tử Dực Long."



"Sừng Huyết Giác Tử Dực Long: tài liệu luyện khí."



"Đinh, chúc mừng đạt được một giọt tinh huyết của Huyết Giác Tử Dực Long."



"Tinh huyết Huyết Giác Tử Dực Long: sau khi sử dụng, trở thành nửa người rồng."



....



Giờ khắc này, Lâm Phàm chỉ cảm thấy một cỗ khí tức cường hãn tràn ngập toàn thân, cường đại đến mức Lâm Phàm cũng có chút không dám tin.



Có điều để Lâm Phàm đau đầu là đã đột phá bình cảnh rồi nhưng exp lại không giảm như những lần trước, ngược lại tăng lên gấp đôi.



Về phần công năng dung hợp thì khiến Lâm Phàm khá tò mò.



Chỉ là giờ không phải thời gian kiểm tra, các sư điệt còn đang đợi hắn.



- Sư thúc, thế nào rồi ạ?



- Đủ rồi, tài liệu đã không thành vấn đề. Lần này sư thúc phải đa tạ các sư điệt. Chờ sau khi trở về, sư thúc sẽ luyện chế một ít đồ tốt cho các ngươi.




Thái tiểu la lỵ dùng đôi mắt to tròn như trăng sáng nhìn Lâm Phàm, lại nhìn ca ca, sau đó lắc lắc đầu, rụt rè nói:



- Cha mẹ ca ca ở đâu, muội sẽ ở đó.



- Đại nhân, muội muội của ta còn nhỏ, không hiểu chuyện…



Thái Hằng cuống lên, vội vàng giải thích.



Tông Hận Thiên đứng bên cạnh hừ lạnh một tiếng, ý mắng ‘không biết suy xét’.



- Ngục trưởng lão đã trở lại.



Lúc này, Ngục trưởng lão đã trở lại từ cuộc họp bàn với các tông. Lâm Phàm thấy sắc mặt Ngục trưởng lão không dễ xem, hiển nhiên là đã xảy ra chuyện.



- Các ngươi đang làm gì đây?



Ngục trưởng lão vừa tiến tới, giọng nghiêm khắc hỏi.



- Trưởng tử Thái gia tại thành Dung Thiên, Thái Hằng bái kiến đại nhân.



Thái Hằng nhìn thấy Ngục trưởng lão thì cả người run lên, thần sắc có chút khẩn trương nói.



- Hừ, xong việc rồi không đi, còn ở đây làm gì nữa?



Ngục trưởng lão tức giận nói, hiển nhiên đang đè xuống một bụng lửa giận.



- Vâng vâng…



Thấy Ngục trưởng lão nghiêm nghị như thế, không chỉ Thái tiểu la lỵ bị hù, cả Thái Hằng cũng sợ mất mật.



- Các ngươi đi về trước đi, chờ chuyện nơi này xong, ta sẽ tới cửa bái phỏng.



Lâm Phàm cười nhẹ nói.



Chuyện cần biết phân nặng nhẹ, còn có thể dụ dỗ tiểu la lỵ hay không thì phải xem duyên phận nữa.



Thái Hằng vốn tưởng không còn chút hy vọng nào, nghe thế thì mừng như điên, cảm tạ luôn miệng, sau đó vội vàng nắm tay muội muội và rời đi cùng đám hạ nhân.



- Ngục trưởng lão, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?



Lâm Phàm hỏi.



- Ài, đám khốn khiếp kia đáng chém ngàn đao mà.



Ngục trưởng lão nghiến răng nghiến lợi nói, giống như có vô số oán khí không chỗ phát tiết.



-----oo0oo-----