Tối Cường Hệ Thống

Chương 148 : Xú khí hại chết người

Ngày đăng: 10:07 30/04/20


Dịch & biên: †Ares†



oOo



Tại thời khắc nguy cấp nhất này, trưởng lão Phong Thiên Tông gặp nguy không loạn, gấp gáp hô một tiếng:



- Mọi người mau gục xuống giả chết giống Thánh Tông.



Vừa dứt lời, hắn đã lập tức nằm úp sấp ở trên mặt đất.



Thánh Tông đã giả chết thành công, bọn hắn cũng phải cũng mau chóng học theo.



Nếu không, chọi cứng với Tuyết Vương Sư thì chỉ có kết quả toàn quân bị diệt.



Giờ khắc này, mấy đại tông môn kia cũng vội vàng bắt chước, nằm thẳng cẳng trên mặt đất. Có đệ tử vì để càng thêm giống, thậm chí còn ngoẹo đầu sang một bên, há mồm lè đầu lưỡi ra.



Cả vùng trời trong phút chốc bỗng yên tĩnh trở lại, bông tuyết bay múa, không còn một chút tiếng động nào.



Trên bầu trời, đám người đứng ở các chiến thuyền cũng đã trợn tròn cả mắt xem tình huống bên dưới, không ai hiểu rõ đây là có chuyện gì.



Tuyết Vương Sư cũng vậy. Nó không có rời đi, mà ngồi phệt thân hình to như ngọn núi nhỏ xuống cửa động, chân trước thử đập đập đất, cặp mắt đỏ nhìn chằm chằm vào đám kiến hôi giống như đã chết này, như là đang tự hỏi tại sao lại đột ngột chết đi như vậy.



Mọi người thấy giả chết có hiệu quả, đang mừng thầm vì thoát được một kiếp, thế nhưng không ngờ Tuyết Vương Sư lại không trở vào trong hang mà ngồi ngay bên cạnh, cứ thế nhìn nhìn chờ đợi.



Ai nấy đều vô cùng sốt ruột, chỉ đành nằm im thin thít, thầm cầu khẩn con hung thú này mau cút.



Trên bầu trời, mấy đại tông môn cũng bắt đầu thảo luận. Bọn họ cũng rất tò mò với tình huống bên dưới, không biết cuối cùng sẽ biến thành bộ dạng gì.



Một gã đệ tử thấy thời gian cứ trôi đi vô ích, sốt ruột hỏi:



- Trưởng lão, chúng ta có nên giúp bọn họ một phen, dụ Tuyết Vương Sư đi khỏi không?



- Không cần, yên lặng theo dõi kỳ biến. Đây là chuyện của sáu tông bọn họ, không liên quan tới chúng ta. Chúng ta không làm chuyện gì bỏ đá xuống giếng đã là giúp bọn họ rồi.



....



- Trưởng lão, chúng ta nên làm gì bây giờ?



Lăng Ngao hỏi khẽ.



- Không biết, tiếp tục chờ.



Trưởng lão Phong Thiên Tông nói thầm.




....



- Lâm sư thúc của các ngươi đâu?



Ngục trưởng lão bị Tuyết Vương Sư dùng một trảo đập bay, mặt như màu đất hỏi.



- Trưởng lão, Lâm sư thúc bị Tuyết Vương Sư kia nuốt vào bụng rồi.



Một gã đệ tử sắc mặt hoảng sợ nói.



- Cái gì?



Giờ phút này Ngục trưởng lão gian nan đứng lên, muốn đi cứu Lâm Phàm.



- Trưởng lão, vô dụng, Tuyết Vương Sư quá mạnh.



Tông Hận Thiên vội giữ Ngục trưởng lão lại.



Tông Hận Thiên cho rằng Lâm sư thúc căn bản là không có cơ hội sống sót. Tuyết Vương Sư cường đại như thế, trừ phi thái thượng trưởng lão đến, nếu không quả thật không có bất cứ hy vọng nào.



- Cút ngay.



Ngục trưởng lão phẫn nộ quát, rồi lại phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt càng thêm trắng bệch.



....



Lúc này Lâm Phàm chỉ cảm thấy trời đất tối om om, bản thân mình như đang ở trong một vực sâu vô tận, quay đi ngoảnh lại đều không thấy đường ra.



- Đây là nơi nào?



Đợi chút…



Lâm Phàm nghĩ lại tình huống ban nãy, mình không thể chịu được Tuyết Vương Sư quá mức càn rỡ nên đứng dậy chỉ tay mắng, thế nhưng đúng tích tắc ấy, trời đất bỗng tối sầm lại.



Chẳng lẽ là mình đã bị Tuyết Vương Sư nuốt vào?



Nghĩ vậy, Lâm Phàm lập tức toát mồ hôi như tắm.



Chẳng lẽ mình sẽ bị Tuyết Vương Sư tiêu hóa, sau đó biến thành phân, cuối cùng trở về với cát bụi sao?



-----oo0oo-----