Tối Cường Hệ Thống

Chương 171 : Phản Huyết

Ngày đăng: 10:07 30/04/20


Dịch & biên: †Ares†



oOo



Ngay một khắc lăng mộ sáng lên, giọng nói âm trầm lạnh như băng kia lại truyền đến, như là âm thanh của ác ma, làm cho người ta run như cầy sấy.



- Nhân loại yếu ớt…



Một bàn tay toàn móng vuốt sắc nhọn không biết từ đâu mà đến, xuyên thấu tầng tầng hư không, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Lương Dịch Sơ.



- Chém…



Trong một sát na, Lương Dịch Sơ kịp bộc phát khí tức, va chạm khiến cả thân hình hắn cùng bàn tay kia đều lùi về sau, sau đó đứng vững lại, cảnh giác xung quanh.



Một trảo này vô thanh vô tức, làm cho Lương Dịch Sơ cực kỳ hoảng sợ. Hắn có cảnh giới Đại Thiên Vị viên mãn, xem như đỉnh cao cuả thời đại này, thế nhưng nếu vừa rồi không phải phản ứng nhanh thì chỉ sợ là “xong” rồi.



Chợt khói đen từ bốn phương tám hương tụ lại rồi hợp thành một thân ảnh phía trước Lương Dịch Sơ.



Thân ảnh ấy không rõ khuôn mặt, nhưng cao lớn dị thường, tản ra một cỗ khí tức kinh khủng bao trùm lấy cả lăng mộ.



- Ngươi rốt cuộc là ai?



Lương Dịch Sơ quát lên. Hắn chưa từng thấy quái vật nào như thế này.



- Không còn sớm nữa, thân thể của ngươi ta muốn rồi.



Ngay một khắc này, giọng âm u của bóng đen kia lại truyền đến, một cỗ khí thế không thể ngăn cản mãnh liệt ập tới.



- Không tốt...



Lương Dịch Sơ kinh hãi biến sắc.



Cái bóng đen này tạo cho hắn áp lực quá lớn.



- Tà ma như ngươi, ngày hôm nay phải chết.



Lương Dịch Sơ tuy không biết đây là vật gì, nhưng lại biết tuyệt đối không phải thứ tốt, khí tức quá mức tà ác.



- Phản Huyết.



Giờ khắc này, Lương Dịch Sơ nổi giận gầm lên một tiếng, khí thế toàn thân lập tức tăng vọt, hào quang màu đỏ từ cơ thể hắn mạnh mẽ bạo phát.



Thân hình mập lùn bỗng run rẩy kịch liệt, toàn thân phát sáng, khung xương phát ra tiếng rung rắc rắc.



Chỉ một tích tắc sau, thân hình thấp bé của Lương Dịch Sơ lại cao vọt lên.



Làn da nhăn nheo trên khuôn mặt già nua giống như thay mới, dần dần căng mịn trở lại, biến thành bộ dáng tuổi trẻ.



- Đúng là sinh vật đoản thọ nông cạn, vì kéo dài sinh mệnh mà phong ấn khí huyết lưu chuyển. Đem thân thể giao cho ta đi, cho ngươi vĩnh hằng bất diệt.



Bóng đen cười quái dị nói.




Thiên Vũ hơi đổi sắc, cuối cùng cúi đầu. Lâm sư thúc nói rất đúng, tu vi của hắn đã khôi phục gần như cũ, là thời điểm trở về.



Thế nhưng Thiên Vũ lại cảm giác có chút không bỏ được.



- Sư thúc, đệ tử không quay về nữa. Đệ tử được tân sinh đều là do sư thúc ban tặng, đệ tử muốn ở lại chỗ này.



Thiên Vũ nói.



- Chuyện này…



Lâm Phàm lộ vẻ mặt khó xử:



- Sư điệt à, ta cho rằng ngươi vẫn nên trở về.



Đám người Trương Nhị Cẩu đứng một bên, giờ cũng nhao nhao lên tiếng cầu xin:



- Tông chủ đại nhân, kính xin người để Thiên Vũ sư đệ ở lại chỗ này. Cách đây không lâu, Thiên Vũ sư đệ từng nói với bọn đệ tử rằng đệ ấy muốn trở thành đệ tử Vô Danh phong, muốn làm sư đệ của chúng ta, kính xin tông chủ thành toàn.



Lâm Phàm nhìn Thiên Vũ, lại nhìn Trương Nhị Cẩu, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài một tiếng:



- Cũng được, nếu vậy thì ở lại đi. Sau này, ngươi là đệ tử thứ năm của Thánh Ma Tông.



- Tạ ơn tông chủ thành toàn.



Thiên Vũ tươi cười nói.



Lâm Phàm cũng cười trong lòng, quả nhiên là thành.



- Lão sư, vậy con sẽ là sư tỷ đúng không?



Thái Chỉ Kiều đeo một cái túi to sau lưng, mong đợi hỏi.



Lâm Phàm cười lắc lắc đầu:



- Không, con vẫn là sư muội.



- Vâng…



Thái Chỉ Kiều phụng phịu, có chút hơi thất vọng, không nghĩ mình vẫn chỉ là sư muội.



-----oo0oo-----



☼ Mời đọc thêm các bộ đã Full trong khi chờ chap mới:



- [Võng Du] Tây Du Nhất Mộng



- [Đô Thị] Sử Thượng Đệ Nhất Yêu



- [Võng Du] Tử Thần Chi Tiễn