Tối Cường Hệ Thống
Chương 196 : "Tình kiếp" tìm đến tận cửa
Ngày đăng: 10:08 30/04/20
Dịch giả: †Ares†
oOo
Phía trước bộ xương ngọc đặt một cái bồ đoàn.
Cảnh tượng này quả là rất quen thuộc với người địa cầu hiện đại như Lâm Phàm. Lúc này, Lâm Phàm còn nhìn thấy một hàng chữ nhỏ được khắc trên giường đá, ngay trước bộ xương:
"Người có duyên đến được đây, quỳ lên bồ đoàn, dập đầu một vạn tán ngàn tám trăm cái, sẽ được y bát của ta."
Lâm Phàm nhìn hàng chữ, lại nhìn bộ xương một cái, cuối cùng cười lớn.
- Ha ha, tiểu gia đang định nói tại sao lại quen mắt như vậy, chẳng phải là giống trong Thiên Long Bát Bộ như đúc sao? Nói thật, nếu không phải trên bộ xương của ngươi còn nhìn ra từng có tiểu đệ đệ, tiểu gia còn tưởng rằng ngươi thực sự là muội muội của Lý Thu Thủy đấy.
Cái kiểu cũ rích này, Lâm Phàm đã cả đọc cả xem đến nát ra. Lạy một vạn tán ngàn tám trăm cái, còn không phải khiến bồ đoàn nát vụn, sau đó thấy được bảo bối giấu trong bồ đoàn?!
Lâm Phàm trực tiếp dùng sức xé rách bồ đoàn, quả nhiên phát hiện một quyển sách màu vàng trong đó.
Quyển sách này cũng làm từ tơ của tằm vương hoàng kim, trải qua bao nhiêu năm cũng không mục nát.
Tiếp đó, hắn lại nhìn thấy một mảnh giấy được kẹp giữa quyển sách, mà nội dung trên đó khiến Lâm Phàm há hốc mồm, vẻ mặt không dám tin nhìn qua bộ xương.
"Thế gian không thiếu thiên tài, dập đầu đủ vạn lần, công lực suốt đời của lão phu ẩn chứa trong xương trắng sẽ hóa thành nước lũ truyền cả cho ngươi. Nếu như dùng sức phá bồ đoàn, tự nhiên tâm linh không thành khẩn, vậy một quyển Thất Thánh Diệu Dương Lục này xem như bù cho công sức vất vả tới đây vậy."
Giờ phút này, Lâm Phàm chỉ có một ý tưởng trong đầu, đó chính là van cầu ông trời cho hắn thêm một lần cơ hội.
- Đại gia à, cho ta một cơ hội nữa đi.
Miếng ăn đã đến mồm, vậy mà lại để rơi. Lâm Phàm gào thảm thiết, trong lòng đau đớn đến cỡ nào chỉ có mình hắn mới hiểu được.
"Ầmmm..."
Đúng lúc này, mật thất đột nhiên chấn động.
Phía sau bộ xương trắng như ngọc kia bỗng đâu xuất hiện một cái khe hở không gian. Bộ xương bị hút vào trong đó, rồi biến mất không còn thấy gì nữa.
- Đại gia, đừng như vậy mà...
Cung Băng Dạ vốn còn một chút hoài nghi về thân phận của Lâm Phàm, giờ nghe thế, cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Tiểu nữ là thê thiếp của Lâm Phàm, hiện giờ tới đây tìm huynh ấy. Huynh ấy đã nói tiểu nữ có thể tới Thánh Tông nếu cần tìm huynh ấy.
Cung Băng Dạ nói.
Đệ tử hộ sơn nghe vậy thì đưa mắt nhìn nhau. Thê thiếp của Lâm sư thúc, điều này sao có thể? Thế nhưng, sau khi hai người nhìn kỹ tướng mạo sánh ngang được với đại sư tỷ Mộ Băng Yên trên Già Lam phong của Cung Băng Dạ, thì cũng tin tới tám chín phần.
Đều nói là hồng phấn khô lâu*, thế nhưng mấy ai nhìn thấu được. Lâm sư thúc dù sao vẫn là nam nhân, sau khi xuống núi, vướng chút nợ phong lưu cũng không phải không có khả năng.
(Hồng phấn khô lâu*: ý nghĩa rằng có đẹp tới mấy thì cũng chỉ là cái xác bọc ngoài bộ xương khô)
- Các ngươi đợi một chút, ta sẽ đi thông báo.
- Làm phiền đại nhân.
....
Sau đó, đệ tử hộ sơn này vội vàng đi bẩm báo với thái thượng trưởng lão Vô Nhai. Từ khi Lâm sư thúc rời đi, thái thượng trưởng lão Vô Nhai từng nhiều lần xuống núi tìm kiếm, nhưng vẫn chưa tìm được tung tích gì. Hiện giờ lại có người tự xưng là thê thiếp của Lâm sư thúc tìm tới cửa, đúng là có chút kỳ quái.
- Bẩm trưởng lão, bên ngoài sơn môn có một cô gái tự xưng là thê thiếp của Lâm sư thúc...
Vô Nhai đang ngồi trong phòng uống trà, nghe vậy thì cả kinh, sau đó hóa thân thành một luồng sáng bay về trước phía sơn môn.
Vừa đến nơi, Vô Nhai đã cẩn thận quan sát cô gái trước mắt. Tuy ông ta đã hơn trăm tuổi, sớm không còn kinh ngạc mấy chuyện nhân gian, nhưng cũng không thể không thừa nhận, cô gái này có vẻ ngoài động lòng người, duy thiên tư thì hơi kém một chút.
Về phần Cung Băng Dạ có phải thê thiếp của tiểu tử kia không, Vô Nhai cũng không xác định được. Dù sao, mỹ nhân như thế, nếu ông ta còn trẻ, có khi cũng bị mê muội.
Mà tiểu tử kia tuy chưa từng thấy phát sinh tình yêu nam nữ gì, nhưng vừa nhìn đã biết không phải hạng tốt lành gì, nói không chừng sau khi xuống núi đã thật sự vướng nợ phong lưu.
Dù sao, kể cả là tông chủ và các thái thượng trưởng lão, lúc còn trẻ, cũng đều trải qua tình kiếp.
Chẳng qua sự việc tìm tới tận cửa thế này là lần đầu tiên xảy ra.
-----oo0oo-----
☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).