Tối Cường Hệ Thống
Chương 200 : Lưu ngươi, sau này sẽ là tai họa muôn dân
Ngày đăng: 10:08 30/04/20
Dịch giả: †Ares†
oOo
Tần Thần vương triều đã tồn tại cả ngàn năm, do một đại sát thần tên Trâu Tần Thần dẫn dắt quần hùng xây dựng vương triều.
Hôm nay, Tần Thần vương triều cực kỳ náo nhiệt.
Hai đại tông môn đến Tần Thần vương triều chọn lựa đệ tử, đây chính là việc trọng đại mười năm mới có một lần.
Thông Thiên Đảo, Tiên Linh Tông là hai đại thế lực gần Tần Thần vương triều nhất.
Đệ tử của hai tông môn này, đại đa số đều được chọn lựa từ Tần Thần vương triều, bởi vậy quan hệ giữa hai tông với Tần Thần vương triều rất khăng khít.
Giờ phút này, ở trước một đại điện rộng lớn bên trong hoàng cung
Trên cái đài tỷ võ rộng tới vài chục trượng, do đá tảng cắt gọt thành, có hai thành viên vương thất đang luận võ. Mà ở trên cái đài cao cạnh đó, người của hai tông cùng Tần vương đang xếp hàng ngồi, nhìn trận tỷ võ bên dưới.
Thông Thiên Đảo nằm tại một vùng biển lớn, nghe đồn là xây dựng trên lưng một con rùa khổng lồ vạn năm tuổi, nhưng tình huống cụ thể thì không ai biết.
Tiên Linh Tông thì chỉ nhận nữ đệ tử, giống với Huyền Kiếm Các. Mà trong hoàng thất, số lượng công chúa nhiều vô kể, có thể tiến vào Tiên Linh Tông xem như các nàng này đã thoát khỏi vận mệnh được định sẵn.
- Tần vương, các hoàng tử và công chúa đợt này không tệ.
Đại biểu của Thông Thiên Đảo là một gã trưởng lão nội môn, chuyên môn phụ trách phương diện đệ tử. Lão tổ của Tần Thần vương triều có thiên tư cực cao, đương nhiên trong đám hậu bối cũng không ít kẻ dính chút mưa bụi của tổ tiên.
- Hoàng trưởng lão quá khen rồi.
Tần vương thoải mái cười to, hiển nhiên rất vui mừng với lời khích lệ của Hoàng trưởng lão.
- Tần vương, tiểu tử cao ngạo mười năm trước giờ tu vi thế nào rồi?
Hoàng Bang Dương cười hỏi. Lần tuyển đệ tử mười năm trước, lão có chú ý tới một tiểu tử.
- Hoàng trưởng lão nói là Thánh nhi sao?
Tần vương hỏi.
- Ừm.
- Chính là bản vương.
Tần vương nhìn chằm chằm lên Lâm Phàm, trong lòng đã bốc lên lửa giận.
- Hắn giết hại một trăm lẻ tám thôn dân vô tội, việc này tính thế nào?
Lâm Phàm hỏi.
Tần vương vừa nghe, hơi sửng sốt, vốn cho là đại sự gì, không ngờ chỉ là việc nhỏ bậc này. Thôn dân mấy vùng núi kia, căn bản không tính là con dân Tần Thần vương triều, giết thì giết thôi. Nhưng nhìn tình thế hôm nay, chỉ sơ không đơn giản như vậy, hay là kẻ này có quan hệ với đám thôn dân kia? Vì thế nên mới trả thù?
Hoàng trưởng lão nhíu mày, giết hại một trăm lẻ tám thôn dân vô tội, thật là có chút quá đáng rồi.
- Tặc tử mau thả huynh trường ta. Chỉ là một đám kiến hôi nhà quê, giết thì sao? Ngươi mau thả người, bằng không cẩn thận mạng chó của ngươi.
Trâu Đằng Long mười hai mười ba tuổi, vẻ mặt sát khí, giận dữ hét.
- Kiến hôi sao...
Lâm Phàm lạnh lùng nói, nhìn chằm chằm lên thiếu niên kia, sau đó khóe miệng nở một nụ cười tàn nhẫn.
- Đại nhân vật cao cao tại thượng, có thực lực tuyệt đối, có thể coi tất cả là con kiến. Những thôn dân kia trong mắt ngươi là con kiến, mà ngươi trong mắt bản tọa, cũng chỉ là con kiến.
- Thiên tư là không tệ, thế nhưng chưa trưởng thành mà đã dám càn rỡ, đó chính là muốn chết.
Lâm Phàm tản ra sát ý kinh khủng, tràn ngập toàn bộ hoàng cung.
- Hừ, nơi này là Tần Thần vương triều, tặc tử nhà ngươi mau thả huynh trưởng ta, lại đền tội ngay tại chỗ, nếu không để ngươi sống không bằng chết...
Trâu Đằng Long không sợ trời không sợ đất, dùng ánh mắt khinh thường đáp trả Lâm Phàm.
Mắt Lâm Phàm lóe lên vẻ lạnh lẽo.
- Lưu ngươi, sau này sẽ là tai họa muôn dân.
-----oo0oo-----
☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).