Tối Cường Hệ Thống

Chương 257 : Ác với chính mình

Ngày đăng: 10:09 30/04/20


oOo



Mười chín dây chuyền quy tắc có lẽ đã đủ rồi.



Nhưng Lâm Phàm cũng không dám cam đoan, dù sao đây là lần đầu tiên dùng cách này, không biết có đủ không, tốt nhất là chuẩn bị phòng ngừa vạn nhất.



- Phong huynh, bảo khố tông môn ở đâu? Hiện tại lập tức mang ta đi, rất quan trọng.



Lâm Phàm lập tức nói.



Tân Phong tuy không biết Lâm Phàm hỏi bảo khố làm gì, nhưng hắn tin tưởng Lâm Phàm, bởi vậy không nói lời nào, dẫn Lâm Phàm tới bảo khố.



Khi đi ngang qua thi thể các sư đệ, Tân Phong nắm chặt nắm tay.



- Các sư đệ, sư huynh có việc gấp, sau khi trở về nhất định sẽ an táng các đệ thật long trọng.



....



- Lâm huynh, nơi này chính là bảo khố, nhưng nhất định phải do tông chủ tự mình mở ra. Cánh cửa này làm từ huyền thạch từ trên trời rơi xuống, không gì phá nổi...



Tân Phong còn chưa nói hết lời, đã trợn tròn hai mắt mà nhìn một màn trước mắt.



"Kéttttt..."



Hai cánh cửa đá kia rung lên, phát ra những tiếng chói tai, sau đó nổ vang một tiếng, tức thì cả hai cánh cửa làm từ huyền thạch trên trời rơi xuống đã hóa thành mảnh nhỏ, bụi bay mù mịt.



- Phong huynh, huynh vừa mới nói gì?



Lâm Phàm quay đầu hỏi.



- Không có gì.



Tân Phong chỉ biết ngây ngẩn lắc đầu liên tục.



Lâm Phàm đi vào bảo khố. Bên trong vô số tài bảo, chính là tích lũy mấy ngàn năm nay của Cửu Tiêu Tông. Khí tức từ bảo vật cũng đã ngưng tụ thành thực chất, hình thành bảo linh (linh hồn của tất cả các bảo vật).



Giờ phút này, bảo linh xuất hiện dưới hình tượng một ông lão có khí tức suy yếu, giống như là mới chịu thương nặng.



Lâm Phàm chưa bao giờ nhìn thấy bảo linh, nhưng đã từng đọc được trong điển tịch của tông môn.



Mỗi một tông môn có truyền thừa lâu đời, trong bảo khố đều sẽ hình thành bảo linh, là do các loại bảo bối phát ra bảo khí thời gian dài ngưng tụ thành. Bảo linh chỉ có một công hiệu, đó là có thể cất chứa bảo bối.



Mà giờ nhìn bảo linh này, mặt Lâm Phàm hơi đổi sắc, bởi có lẽ bảo khố này đã bị người lấy sạch. Họa chăng có còn có lẽ cũng chỉ còn một chút binh khí và bảo bối cấp bậc không cao lắm.



- Các ngươi là ai?



Bảo linh suy yếu mở miệng.



- Ngươi là bảo linh Cửu Tiêu Tông?



Tân Phong nhìn bảo linh lơ lửng trên không, ngạc nhiên hỏi.



- Khí tức trên người ngươi là tại sao vậy?



- Trên người ngươi có khí tức của mấy người bọn họ.
- Lâm huynh, ta còn sáu dây chuyền quy tắc ở đây.



Thân hình Tân Phong run lên, sáu dây chuyền quy tắc bay ra. Đây là lực lượng cuối cùng của mấy vị thái thượng trưởng lão.



- Lâm huynh, sáu dây chuyền quy tắc này là các trưởng lão truyền cho ta, ta có lưu lại thì cũng không phải là vật tự thân, sẽ ảnh hưởng tới phát triển sau này, tốt nhất là để huynh tế hiến.



Lâm Phàm nhìn Tân Phong một cái, cảm kích gật gật đầu.



- Sáu dây chuyền quy tắc, tế hiến.



Trong một sát na, thân hình côn bằng lại đi ra thêm một bộ phận lớn.



- Quéccccc....



Một tiếng kêu to vang lên. Thân hình côn bằng gần như đã xuất hiện toàn bộ, chỉ còn một phần nhỏ cuối cùng vẫn ở trong khe hở.



- Sao lại như vậy chứ...



Tân Phong nhìn hư không, cũng triệt để bối rối. Tiêu hao nhiều bảo bối như thế, sao vẫn không thể triệu hoán hoàn toàn?



Lâm Phàm cũng tối sầm mặt xuống, sau đó cắn chặt răng. Mẹ nó, liều mạng.



- Cánh tay trái, tế hiến.



Xẹtttt...



Trong một sát na, cánh tay trái của Lâm Phàm bỗng rời khỏi cơ thể, máu văng tung tóe.



Liều mạng tàn nhẫn? Lâm Phàm có thể thề, thế gian này không có ai tàn nhẫn với bản thân hơn so với hắn.



- Lâm huynh...



Tân Phong trợn tròn mắt, y không ngờ Lâm huynh lại dùng thân thể của mình để tế hiến. Chuyện này...



Mà các đệ tử Cửu Tiêu Tông cũng đờ đẫn ra như phát mộng.



"Uỳnh...."



Giờ khắc này, côn bằng khổng lồ đã hoàn toàn xuất hiện.



Sinh vật đồ sộ trôi nổi trong hư không.



- Phong huynh, chúng ta đi...



Lâm Phàm thét to, rồi bay về phía lưng côn bằng.



- Đoạn chi trọng sinh.



Lâm Phàm kết nối Ngô đồng thần thụ, chuẩn bị Đoạn Chi Trọng Sinh. Thế nhưng trong một sát na, hắn nheo mắt, hay là trước hết đừng mọc tay vội. Lần này đối với chính mình ác như vậy, nếu không để tông môn cấp chút bồi thường, vậy thật quá xin lỗi bản thân mình rồi.



-----oo0oo-----



☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).