Tối Cường Hệ Thống

Chương 328 : Cứt Đái Vỡ Ra

Ngày đăng: 10:10 30/04/20


Đối mặt với thượng cổ đại yêu to lớn thời tiền sử, Lâm Phàm đúng là nhất thời cảm thấy hơi khó giải quyết, không biết làm sao đối phó.



Vảy giáp đen kịt thâm hậu, thật giống như có sức phòng ngự rất là mạnh mẽ, tuy nói thượng cổ đại yêu này có thói quen trần truồng, thế nhưng các địa phương đúng là bảo vệ rất tốt a.



Cái vẻ uy nghiêm, mặt mũi dữ tợn, cho người ta một loại cảm giác run rẩy kinh hãi.



- Ào ào ào...



Cái xích sắt quấn trên cổ đại yêu ném ở trong tay, xẹt qua mặt đất, phát ra từng trận thanh âm nặng nề, đại địa cũng đều nứt toác cả ra.



Thượng cổ đại yêu mỗi một bước bước ra, mặt đất liền muốn run run lên, phối hợp với cái thân thể cao vút trong mây, càng nhìn như ác ma đồng hành đi ở nhân gian, chỗ đi qua không có một ngọn cỏ sống sót.



Đến bây giờ Lâm Phàm cũng không biết thượng cổ đại yêu này là muốn làm gì, chẳng lẽ chính là cất bước lung tung như thế không có mục đích a.



Không có ngưng tụ bất kỳ sợi quy tắc nào, vậy tu vi đó đến cùng là làm sao?



Đang lúc này, Lâm Phàm phát hiện bộ pháp thượng cổ đại yêu đột nhiên biến nhanh lên, tựa như là phát hiện cái gì.



Lâm Phàm trong lòng có chút nghi hoặc, cũng không khỏi tăng nhanh tốc độ.



- Không tốt.



Làm Lâm Phàm ngóng nhìn phương xa, trong lòng thầm không ổn.



Phía trước đó là một toà Hoàng Thành.



Chỗ thượng cổ đại yêu này cần đến, chính là một toà Hoàng Thành kia.



Giờ khắc này người bình thường ở trong Hoàng thành đang sinh hoạt nhóm, trải qua sinh hoạt an bình.



- Rầm rầm...



Đại địa rung lắc chuyển động.



- Xảy ra chuyện gì?



- Mặt đất lắc lư? Chẳng lẽ là động đúng đến



- A... Các ngươi nhìn xa như vậy xem là cái gì?



- Cái bóng đen kia đến cùng là cái gì?



Đúng vào lúc này, dân chúng trong Hoàng thành ngẩng đầu nhìn tới, chỉ thấy từ phương xa như vậy có một bóng đen to lớn, che kín bầu trời, không ngừng hướng về phía bọn họ chạy tới.



Dân chúng bình thường còn không thấy rõ đó rốt cuộc là cái gì, thế nhưng trong lòng họ đều có dự cảm không tốt.



Thời điểm cái bóng đen mơ hồ không ngừng đến gần, có người mới triệt để hoảng sợ gọi hô lên.



- Đó là ác ma.



- Ác ma hướng chúng ta tới.



...



Trong Hoàng thành Đế Vương, triệu tập nhóm người lớn, nhìn ác ma to lớn từ nơi xa đi tới, sắc mặt nghiêm nghị.



Trong hoàng thành hơi hơi lớn mạnh một chút, đều sẽ có một ít khách khanh, cái thời khắc Hoàng thành đối mặt với nguy cơ, những khách khanh này tuy có nhưng cũng run như cầy sấy, thế nhưng việc nghĩa vẫn chẳng từ mà che ở phía trước.



Võ giả chính nghĩa, tâm hệ bách tính.




- Đang coong...



- Ta ngất, cứng như vậy.



Kiếm ý vô kiên bất tồi, dù cho tập kích con mắt thượng cổ đại yêu là chỗ yếu ớt nhất, dĩ nhiên cũng không cách nào phá tan phòng ngự.



Chuyện này... Này.



- Cuồng bại lộ, ăn một chưởng của tiểu gia.



Lâm Phàm tay phải một chưởng vỗ ra từ trên trời giáng xuống, uy thế vô biên, trấn áp tất cả.



Nhưng làm Lâm Phàm giật mình chính là, một chưởng thuận buồm xuôi gió thế mà mà tại trước thượng cổ đại yêu này như đụng phải vách vậy.



Cái khí thế để người ta không thể có một tia chống đối, dĩ nhiên không dùng được.



- Oanh...



Một chưởng vỗ lên đầu thượng cổ đại yêu, không có đưa đến cái gì, Lâm Phàm bắt đầu dự đoán một màn.



Theo Lâm Phàm, đầu thượng cổ đại yêu này này cùng quả dưa hấu y chang vậy, trong nháy mắt nổ tung, thượng cổ đại yêu dĩ nhiên quơ quơ đầu, sau đó nổi giận gầm lên một tiếng nhìn chòng chọc vào Lâm Phàm.



- Bỏ mẹ rồi, lần này là muốn bi kịch.



Lâm Phàm thấy cảnh này, cũng cảm giác được mình phải khổ rồi.



Bất quá vào lúc này, tuyệt đối không thể kinh sợ.



Lâm Phàm một tay chắp sau lưng, hai ngón tay khép lại, chỉ về thượng cổ đại yêu, một mặt thô bạo trắc lậu nói.



- Tiểu yêu quái, có dám cùng tiểu gia ta đại chiến ba trăm hiệp, tiểu gia chắc chắn đem ngươi đánh cho cứt đái trào ra, bán thân bất toại, ngươi có dám ứng chiến.



- Giun dế...



Thượng cổ đại yêu giờ khắc này bị Lâm Phàm chọc giận, nổi giận gầm lên một tiếng, xích sắt vung vẩy, hướng về Lâm Phàm bổ tới.



Lâm Phàm vừa nhìn, nhất thời toàn thân xù lông, nhìn thấy một đòn phía dưới xích sắt kia, hư không đều bị chia làm hai nửa, cũng là run như cầy sấy, sau đó xoay người chạy, bất quá một bên chạy nhưng một bến lại vừa chửi vừa mắng.



- Cái gì mà thượng cổ đại yêu chứ, ở tiểu gia ta xem ra, chính là ngâm vào shit, có dám tiến đến đây với tiểu gia, tiểu gia dạy cho ngươi cách làm yêu quái.



- Thứ đồ giun dế, dám ngang nhiên nhục nhã bổn hoàng.



...



Sau khi thấy cái thượng cổ đại yêu chạy theo truy tìm người bí ẩn kia, mọi người trong Hoàng Thành cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.



- Không nghĩ tới Chuông Hán ta đời này, dĩ nhiên có thể nhìn thấy có người trước mặt thượng cổ đại yêu mà lâm nguy không sợ.



Một tên khách khanh chất phác nhìn phương xa nói ra.



Đông đảo khách khanh cũng gật gật đầu đồng ý, lòng sinh ra tâm ý khâm phục.



Còn đối với Lâm Phàm hiện tại mà nói, những tháng ngày phá hoại lại bắt đầu rồi.



------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------



Ringo__