Tối Cường Hệ Thống
Chương 376 : Mở Ra Hình Thức Dạy Dỗ
Ngày đăng: 10:11 30/04/20
Nam Vô Thánh Đế nhìn thấy Lâm Phàm nhìn về phía mình, trong lòng khẽ run lên, đồng thời cũng hối hận, năm đó tại sao không đem tiểu tử này triệt để tiêu diệt.
Đáng tiếc tất cả đều đã muộn.
- Tiểu tử, ta thừa nhận ngươi rất mạnh mẽ, thế nhưng đây chỉ là một tia thần thức của bản Đế. Ngươi yên tâm, bản Đế sau này nhất định sẽ giáng lâm Huyền Hoàng Giới
Nam Vô Thánh Đế nghiến răng nghiến lợi nói.
Hắn đã có được đế vị, tâm trí đã sớm không có chút rung động nào, nhưng hôm nay hắn lại sử dụng chiêu thức thấp hèn này.
Kẻ sĩ có thể chết nhưng không thể chịu nhục
Mối thù này sẽ chấm dứt.
- Ta chẳng lẽ lại sợ ngươi? Chỉ cần ngươi có gan đến đấu với tiểu gia, tiểu gia sẽ đem ngươi ném đi, ngươi tin không?
Lâm Phàm gửi lời đến Nam Vô Thánh Đế.
Tuy rằng ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng tiểu gia đây không sợ.
Nam Vô Thánh Đế nhìn Lâm Phàm, sắc mặt dần dần bình tĩnh lại. Trong chớp mắt, một cỗ khí tức phóng lên trời, muốn khuấy tung thiên địa.
- Thôi được, hôm nay không nghĩ tới gặp phải loại người như ngươi vậy thì liều mạng đấu một trận
Nam Vô Thánh Đế đã không có nghĩ tới đường sống. Tuy nói tổn thất một phần thần thức rất là đáng tiếc, thế nhưng bây giờ cũng đã không quan trọng.
Vào đúng lúc này, cũng là tuyên cáo thất bại.
Ngọc Tịnh Bình chính là thứ để hắn gửi một tia thần thức của mình truyền hạ xuống chính là vì tìm một chủ nhân thích hợp
Nhưng bao năm qua đều không tìm được.
Bây giờ vừa vặn gặp được, nhưng giữa đường chết trẻ, cũng là Thiên Đạo Vô Thường, không cách nào khống chế.
Lâm Phàm híp mắt, nhìn Nam Vô Thánh Đế này muốn liều mạng cùng mình, sau đó bị mình cho một chưởng đập chết, như vậy giải thoát?
Khà khà... Nào có chuyện tốt như vậy.
Nếu đến hắn rồi, không hung hăng một phen, chẳng lẽ e dè.
Oanh...
Trong chớp mắt, một thứ nối liền sức mạnh đất trời, khiến hư không bị chia ra làm hai, giống như đao bổ xuống sông lớn vậy. Đột nhiên hư không cuồng bạo khí, hất tung dòng nước.
Lúc này Nam Vô Thánh Đế như là muốn liều mạng.
Trong một tia thần thức kia, phát ra ánh sánh xán lạn.
Mặc kệ ngươi mạnh bao nhiêu, chỉ cần trúng tuyệt chiêu, thì cũng phải quỳ.
- Thiên Đạo, ngươi đừng la lên, yên tâm, tiểu gia sẽ không giết ngươi, giết ngươi ta cũng chẳng được gì.
Lâm Phàm một tay nắm lấy chân Thiên Đạo, sau đó kéo lê đi về phía trước.
- Thả ta ra, ta là Thiên Đạo, ngươi không thể giết ta...
Thiên đạo bị kéo đi liên tục gào thét.
- Ai... Thiên Đạo thay đổi, ngươi cũng sẽ sợ, sống dưới chướng của ngươi, thật sự là đáng buồn.
Lâm Phàm lắc đầu nói.
- Tuy rằng không biết các ngươi tại sao lại làm ra những chuyện này, thế nhưng đối với ta mà nói, cũng không quan trọng. Nếu như ngươi không xuất hiện ngăn cản tiểu gia, ngươi cũng sẽ không sao. Ngươi muốn trách thì trách chính ngươi không không có thực lực, còn dám quản việc không đâu.
Lâm Phàm nói.
Ba người trò chuyện, hắn cũng đều nghe được, cái gì thượng giới chứ, đối với Lâm Phàm ta cũng chẳng là gì cả
Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, ngày hôm nay tiểu gia đến để báo thù.
Thả bọn họ càng không thể nào, hắn nhiều năm nỗ lực như vậy là vì cái gì?
- Thả ta ra...
Thiên Đạo gào thét, giẫy giụa. Thế nhưng ở trong tay Lâm Phàm, hắn nhưng không có bất ky sức phản kháng nào cả.
- Cột chống trời, mau ra đây
Lâm Phàm từ trong tay nải, lấy ra cột chống trời, sau đó sừng sững trên đất, đồng thời đem Thiên Đạo đến trói vào cột chống trời.
- Ngươi là Thiên Đạo, nếu ngươi chết, phía thế giới này sẽ biến mất, lời này coi như ta tin, nhưng lời không thể uy hiếp được tiểu gia
Lâm Phàm nhìn Thiên Đạo, từ trong túi đeo lưng lấy ra một cây roi da, đột nhiên đánh trên đất, nhất thời truyền đến một trận phá thanh âm.
Dạy dỗ Thiên Đạo, xem ra phải sử dụng bản lĩnh chân chính.
...
Nam Vô Thánh Đế, nhìn thấy Lâm Phàm ở bên kia, cũng là một mặt phẫn nộ, đồng thời cũng không biết cái tên này muốn làm gì.
Thiên Hậu giờ khắc này co quắp ngồi dưới đất, bộ ngực căng tràn kia đã sắp nổ tung.
Đối mặy với người đàn ông này, nàng cũng không biết nên nói những gì.