Tối Cường Hệ Thống
Chương 381 : Trở Về Quê Cũ
Ngày đăng: 10:11 30/04/20
Mười một chiếc nhẫn trữ vật, nhìn xem đồ vật bên trong, cũng không gì đặc biệt, đối với những người này, đó là toàn bộ những gì bọn họ có.
- Lâm Phàm, thả chúng ta ra, ngươi làm như vậy, sẽ làm Thương Linh châu đi vào vực sâu.
Phong Kiếm Tông Tông chủ gào thét, trong ánh mắt lộ ra vẻ cực kì hoảng sợ.
Hắn không nghĩ bọn họ nhiều người như vậy, cũng không phải đối thủ của tiểu tử trước mắt này.
Tiểu tử này thực sự đã trải qua chuyện gì? Tại sao trong thời gian hai năm, tăng lên nhanh như vậy, quả thực khó mà tin nổi.
Lâm Phàm liếc mắt nhìn những tông môn của Tông chủ, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- Vực sâu mặc kệ vực sâu, đừng nói nhảm nhiều như vậy, lúc trước ta cũng đã đem lời nói rõ ràng, hôm nay mặc kệ ai tới, cũng không thể cứu được các ngươi.
Lâm Phàm đem linh vị hai vị sư huynh từ trong túi đeo lưng lấy ra, sau đó để dưới đất.
- Thưa hai vị sư huynh, đã để các huynh oan ức rồi, ngày hôm nay sư đệ sẽ báo thù cho các huynh.
Lâm Phàm nhìn hai linh vị, trong lòng cảm thấy tiếc thương.
Khi đó tu vi tuy rằng không cao, nhưng mà hai vị sư huynh đối sử với mình quả thật rất tốt.
Bị mình đánh lén, kinh nghiệm tăng cao, sau đó cho bọn họ mỗi người luyện chế một thanh kiếm báu thì bọn hắn rất vui vẻ, quên đi những việc mình đã làm.
Đáng tiếc rằng tất cả đều đã tan vỡ, bây giờ chính mình phải ngày càng mạnh hơn, mới có thể bảo vệ người quan trọng nhất.
Mọi người thấy Lâm Phàm âm trầm nhìn thứ kia, trong lòng cũng run lên, có cảm giác bất an, bọn họ thấy được sát khí từ ánh mắt Lâm Phàm.
Chẳng lẽ hôm nay thật sự phải bỏ mạng tại đây sao?
- Thật ra vốn định từ từ hành hạ các ngươi, thế nhưng bây giờ lại cảm thấy, để cho các ngươi sống trên đời một giây, chính là khoan dung với các ngươi, vì vậy chết hết đi cho ta.
Lâm Phàm đột nhiên chưởng một chưởng ra, hư không chảy ngược, không ngừng làm điên đảo xung quanh.
- A...
- Ầm...
Lâm Phàm vung tay áo một cái, đem bọn hắn ném vào bên trong Thiên Địa Dung Lô.
- Luyện hóa...
Rác rưởi lợi dụng, dùng quy tắc dây chuyền, toàn bộ ngưng luyện ra tới.
- Keng, chúc mừng luyện hóa thành công.
- Ba mươi lăm quy tắc dây chuyền.
- Thật rác rưởi...
Số tiền tài này cũng đều là lấy trên người những tông chủ kia, đối với Lâm Phàm mà nói, những thứ này cũng không có một chút tác dụng nào.
...
Bóng người lâm phàm biến mất vào hư không.
Ở phía xa mọi người, vẫy vẫy tay.
- Kỳ thực ta có một chút muốn về tông môn, thế nhưng trải qua những chuyện này, ta phát hiện ta không thích hợp.
- Ta cũng vậy, nếu như trở lại Thánh Ma Tông, có Lâm sư huynh bảo bọc chúng ta, tuyệt đối sẽ không bị bắt nạt, thế nhưng hiện tại ta đang muốn về thăm nhà một chút.
- Ây, mọi người đừng suy nghĩ, nếu được, chúng ta có thể mang con cái đến.
- Đúng, không sai, chúng ta không được, nhất định phải để bọn nhỏ nhận tổ quy tông.
- Ha ha...
...
Mọi người giờ khắc này đều cười lớn, sau đó kề vai sát cánh cùng hướng vào trong thành.
Mấy năm qua mọi chuyện đã xảy ra bọn họ cả đời đều không thể quên, thật sự là quá sâu sắc.
Mọi thứ dưới cái nhìn của bọn họ, mấy năm qua cũng không phải uổng phí, bất kể nói thế nào, cũng đã học được một bộ Thái Cấp Ma Thân.
Tuy nói thực lực không cao, thế nhưng tự vệ thì không thành vấn đề.
Hơn nữa có Lâm sư huynh cho số tiền kia, cũng có thể làm buôn bán nhỏ, cuộc sống không buồn không lo, đó là điều tốt.
...
- Tiểu Lục, thế nào?
Lâm Phàm nhìn Vương Tiểu Lục thần sắc đang sốt sắng, cười hỏi.
- Đại ca, ta rời khỏi quê nhà rất lâu, cũng không biết bọn họ còn ở đó hay không.
Trong ánh mắt Vương Tiểu Lục mang một vẻ lo âu.
Trước đây là suy nghĩ nhận tổ quy tông, quan tâm người nhà giữ lại, liều mạng rời nhà bái vào tông môn.
Nhưng mà đã nhiều năm như vậy, cũng không thu hoạch được gì, nghĩ tới đây, Vương Tiểu Lục có chút hối hận rồi.
- Không có việc gì, đi thôi...
----------------------------------------------------------------------------------------------------