Tối Cường Hệ Thống

Chương 394 : Bắt Đầu Chiến Đấu Đi

Ngày đăng: 10:11 30/04/20


Sau khi Lâm Phàm rời đi, một đám Đại lão gia* của Thánh Tông không cao hứng chút nào. Làm sao có thể để một cô bé tọa trấn Thánh Tông đây, đây không phải là xem thường Đám lão gia bọn họ sao?



*lão gia: là từ chỉ những người già.



Dạ Hàm nhìn những người này, khóe miệng hơi lộ ra vẻ tươi cười.



Nàng có thể nhìn ra được, đám người kia đang có hứng thú với mình, sau đó chắp tay bắt đầu trò chuyện cùng mọi người.



Dạ Hàm nói chuyện trên trời dưới đất khiến đám người Thánh Tông ngơ ngác nhìn nhau.



...



Giờ phút này, Lâm Phàm đang xẹt qua hư không, chạy về hướng Huyền Kiếm Các. Hắn vừa cảm nhận được một nguồn sức mạnh đang tăng nhanh chóng.



Đó là bảo bối phòng ngự mà hắn đưa cho Vân Tiên, một khi bảo bối bị oanh kích thì hắn sẽ cảm nhận được sức mạnh đàn hồi trở lại.



Hiển nhiên lúc này, bên chỗ Vân Tiên cũng bị công kích. Lâm Phàm vốn chẳng phải lo lắng cho Vân Tiên cùng con trai tiện nghi của mình, nhưng bất kể nói thế nào, Huyền Kiếm Các cũng là Vân Tiên tông môn, hắn cũng nên đến giúp một chút.



Nếu như tổn thất nặng nề thì Vân Tiên nhất định sẽ rất thương tâm.



Vị trí của Huyền Kiếm Các rất tốt, được xây dựng bên trên "Thiên kiếm", cho nên hung thú muốn xông lên cũng cần một ít thời gian.



Mà hiện tại Vân Tiên cùng mấy vị Thái Thượng trưởng lão đang chống đỡ một phương, ngăn cản đám hung thú tập kích.



Lúc vết nứt hư không xuất hiện xung quanh Huyền Kiếm Các đã làm cho các nàng choáng váng, nhất là khi bọn họ nhìn thấy những quái vật thì trong lòng càng dâng lên nỗi sợ hãi.



Những thú dữ này cùng thú dữ ở Đông Linh châu khác nhau rất lớn, thực lực cũng mạnh hơn rất nhiều.



Hơn nữa càng để cho bọn hắn khiếp sợ chính là có quái thú hình người.



Theo ghi chép ở tông môn, quái thú hình người chính là một trong những hung thú cường đại nhất. Bọn họ có thể tu luyện theo nhân loại, đồng thời thông minh



giống như nhân loại vậy, và cũng hiểu được suy nghĩ của con người nữa.



Lúc này, các đệ tử Huyền Kiếm Các thi nhau chạy trốn mà cho dù bọn họ có ở lại cũng không giúp được cái gì, có khi lại vướng chân các Thái Thượng trưởng lão.



- Tông chủ, cứ tiếp tục như vậy e là chúng ta không ngăn cản được bao lâu.



Sau khi một vị Thái Thượng trưởng lão đem một con hung thú giết chết, liền lo lắng



nói ra.



- Lần này không phải là chuyện nhỏ, nếu không phải mấy tháng trước Yến Tông chủ đến căn dặn kỹ càng, thì Huyền Kiếm Các sợ là sớm đã đã tan vỡ.



Tông chủ tiền nhiệm nói.



Mấy tháng trước, lúc nghe nói Thú Linh Giới sẽ xâm lấn Đông Linh châu, các nàng cũng bị dọa đến choáng váng.



Thú Linh Giới là gì? Đó chính là nơi đám hung thú cực kỳ hung tàn sinh tồn, hơn nữa số lượng nhiều không đếm xuể, và đặc biệt đám quái thú này cũng liều mạng không kém với nhân loại.



- Rống...



Tiếng rống giận rung trời vang lên toàn bộ thiên địa mà đám quái vật kia cứ mãnh liệt từ trong khe hư không bước ra.



- Thú Linh Giới, Địa Ngục tộc, thề phải san bằng Huyền Hoàng Giới.



Vào lúc này, ở cái khe hư không đằng kia xuất hiện một quái thú đầu người ở lối vào.
Lâm Phàm lấy ra Vĩnh Hằng Chi Phủ đánh xuống, một búa khiến trời long đất lở.



Một búa này phá vỡ toàn bộ thiên địa đem tất cả thú dữ giết sạch.



- Cha ơi...



Lưu Lăng Phong nhìn thấy Lâm Phàm anh dũng oai hùng, trong nháy mắt bị mê muội, sau đó chạy về phía hắn.



- Thời gian cấp bách, các ngươi mau đi theo ta tới Thánh Tông.



Lâm Phàm một cước đem Lưu Lăng Phong đạp bay, đến lúc này thì chẳng còn thời gian cho ngươi ôm đùi đâu.



Lưu Lăng Phong nhìn thấy cha đối xử với mình như vậy bèn đặt mông co quắp ngồi dưới đất, ánh mắt u oán nhìn Lâm Phàm, lộ ra vẻ thương tâm.



- Ngươi không nên gặp chuyện xấu.



Huyền Vân Tiên lôi kéo tay Lâm Phàm, trong mắt lộ ra vẻ lo âu.



Lâm Phàm nhìn Huyền Vân Tiên, gật gật đầu:



- Yên tâm đi, ta không có việc gì đâu, tất cả đều sẽ tới.



- Được, ta tin ngươi.



Sau đó, Lâm Phàm vung tay áo một cái, mang theo mọi người xẹt qua hư không rồi chạy về Thánh Tông.



Thiên hạ to lớn, Lâm Phàm cũng không phải Thần nhân, cũng không thể cứu được nhiều người như vậy. Lấy tình huống trước mắt mà nói, còn có một đại



BOSS ẩn núp trong bóng tối đang chờ đợi hắn.



...



Lúc này ở một chỗ bí ẩn của Đông Linh châu, nơi mà đã từng bị Lâm Phàm ngộ nhận là quê hương của Thiên Hậu.



Bốn ông lão đang nhắm mắt, trong chớp mắt hai con mắt mở ra.



- Rốt cục ngươi đã đến rồi.



- Đúng, ta tới để lấy thân thể của ta.



Ở phía trên giữa tế đàn quan tài, đột nhiên xuất hiện một người áo đen.



Bốn ông lão nhìn người áo này đen, thân thể đột nhiên run lên, sau đó lớn tiếng gào thét:



- Phi Tuyết, đi mau.



Đúng lúc đó, Nghê Phi Tuyết có dáng dấp giống như Thiên Hậu chậm rãi đi ra, nhìn người áo đen:



- Ngươi không nên lại tạo sát nghiệt.



- Hừ.



Người áo đen lạnh rên một tiếng. Một luồng lực lượng ngập trời đột nhiên bộc phát, đem đảo nhỏ này bao phủ ở bên trong.



------------------------------------------------------------------------------------------------