Tối Cường Hệ Thống

Chương 403 : Ta Cảm Giác Các Ngươi Nói Đều Đúng

Ngày đăng: 10:11 30/04/20


Ở trong đám người đằng kia.



Trên người của Mạnh Hạo và Diệt Cùng Kỳ đột nhiên tản ra một luồng khí tức huyền diệu, luồng khí tức này ê chề mà sâu xa.



-Oanh...-



Bên ngoài ngàn dặm, Đệ nhất tế thiên Linh Tượng của Thánh Tông khai sơn Tổ Sư rung lên, một ánh hào quang từ bên trong cái Linh Tượng kia phóng lên trời, xuyên qua tầng tầng hư không, trong nháy mắt, xuất hiện ở trước mặt mọi người.



Lâm Phàm nhìn hình ảnh trước mắt, trong lòng vô cùng kinh ngạc.



Võ Thần Mạnh Hạo, Luân Hồi Đại Đế Diệt Cùng Kỳ Thánh Tông khai sơn Tổ Sư lại chính là Chiến Thần, Chí Tôn...



-Vù...-



Lúc này Lâm Phàm phát Lệnh Bài Chí Tôn trong túi đeo sau lưng mãnh liệt run rẩy, muốn chui ra thế nhưng lại không ra được.



Lâm Phàm cười thầm trong lòng, sau đó phóngLệnh Bài Chí Tôn ra.



Một đạo hào quang lấp loé, Chí Tôn Lệnh Bài phiêu phù ở trước mặt mọi người, sau đó một cái bóng mờ từ từ xuất hiện.



Lâm Phàm nhìn bóng mờ phía sau lưng của Mạnh Hạo cùng Diệt Cùng Kỳ, trong lòng khẽ run lên, chỉ là luồng khí tiết này thôi mà khiến người ra run rẩy.



Thời khắc này, tất cả mọi người nín thở, bọn họ đã bị cảnh tượng trước mắt này làm cho kinh ngạc.



Đặc biệt là đám người Yến Tông chủ cùng Vô Nhai Thái Thượng trưởng lão, khi nhìn thấy bóng mờ của khai sơn Tổ Sư liền có một sự thôi thúc như muốn quỳ lạy hành lễ.



Bọn họ không nghĩ rằng khai sơn Tổ Sư vẫn luôn tồn tại ở bên trong linh tượng.



Mà thời khắc này, Yến Tông chủ cũng đột nhiên hiểu ra, vì sao linh tượng có thể cho môn nhân truyền vào, thì ra tất cả nguyên nhân đều ở nơi này.



...



- Ha ha... Nhìn xem bốn người các ngươi xem, sống thê thảm cỡ nào, ngay cả xưng là Luân Hồi Đại Đế thần thức bất diệt cũng không thoát khỏi kết cục bị rơi xuống. Bên trong hư không, Viên Thiên Đế kẻ đã nuốt chửng Thiên Đạo ngửa mặt lên trời cười to, nhìn bốn người đầy vẻ châm chọc, ánh mắt lộ ra những dòng ký ức, nhưng lại biến mất ngay lập tức và thay vào đó chính là sự chế nhạo sâu sắc.
Nếu như tránh né vận mệnh chỉ là vì sống thêm một thời gian nữa, chi bằng liều mạng một lần, cùng đấu tranh với vận mệnh.



Thế nhưng Chí Tôn bọn họ nói cũng đúng, biết rõ chỉ có đường chết, hà tất phải tranh đấu, cứ như vậy kết thúc đi.



Để cho mình nhìn người bên cạnh, chết thảm ở trước mặt mình, Lâm Phàm chắc chắn không chịu được.



- Đủ rồi, Viên Thiên Đế đem Thiên Đạo trả lại cho ta. Vừa lúc đó, Hà Vũ Hàm chưa xen vào lời nào liền cất tiếng nói.



Nàng là một tia ý chí của Thiên Đạo Hóa thành, ở đây không có ai hiểu Huyền Hoàng Giới hơn nàng, mà vì một lần nữa đoạt lại Thiên Đạo, nàng chọn lựa người của Thiên Vận, ra sức bồi dưỡng, chính là vì mượn sức mạnh của nó.



Viên Thiên Đế nhìn về phía Hà Vũ Hàm:



- Thiên Đạo, ngươi đã bị sa đọa quá rồi, vì bản thân mà tình nguyện cùng bốn người bọn họ ham sống sợ chết.



Tranh giành Thiên Đạo, tội đáng muôn chết, chỉ dựa vào một điểm này thôi, tất cả những gì mà ngươi làm đều là sai hết.



Hà Vũ Hàm tiến từng bước về phía trước, sau đó nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Du Thiên tỏ vẻ áy náy.



- Hạ ca ca, thật xin lỗi, hi vọng ngươi đừng trách ta. Thời khắc này, trên người Hà Vũ Hàm đột nhiên bốc lên một cột sáng.



- Vũ Hàm muội muội, muội đang nói cái gì vậy... Hạ Du Thiên trong lòng nhói đau, hắn cảm giác Vũ Hàm muội muội muốn rời hắn mà đi.



Lúc này công lực trong người của Hạ Du Thiên, dường như đang bị Hà Vũ Hàm lấy đi, không ngừng thẩm thấu ra bên ngoài.



...



Dịch giả: Ringo.



Biên tập: NgaHoàng.



Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào.