Tối Cường Hệ Thống

Chương 41 : Thử xem các ngươi có sợ không

Ngày đăng: 10:05 30/04/20


Dịch & biên: †Ares†



oOo



Một con Xích Viêm Thú chia cho chín người ăn, nhoáng cái đã hết sạch. Người luyện võ tiêu hao lực lượng rất lớn, cho dù là nữ tử như Hàn Tích Vũ cũng ăn cả một cái chân sau mới tạm no.



- Đi thôi, cũng không còn sớm nữa, hy vọng có thể trước lúc mặt trời lặn tới được hoàng triều Đại Yến.



Lâm Phàm đứng dậy nói.



- Vâng, tiền bối.



Tang Thiên Hạo gật gật đầu. Trong lúc dùng bữa mọi người cũng không nói lời nào, mà Tang Thiên Hạo thì tập trung cảnh giác Lâm Phàm, cũng không hỏi nhiều cái gì. Đối với Tang Thiên Hạo, hỏi càng nhiều ngược lại càng nguy hiểm.



Dọc theo đường đi, Tang Thiên Hạo để Hàn Tích Vũ đi phía sau, để nếu có chuyện gì phát sinh mình còn có thể kéo dài thời gian cho Hàn Tích Vũ chạy trốn.



Trên đường, mọi người đều cố ý bước nhanh hơn, muốn mau chóng đến được hoàng triều Đại Yến.



Đám Tang Thiên Hạo không hề có cảm giác hưng phấn nào với việc đột nhiên gặp được cao thủ thần bí, cũng không mong nhận được ưu đãi gì từ người này. Đối với bọn họ, có thể giữ được tính mạnh là quá tốt rồi.



Ở cách rừng rậm này không biết bao nhiêu người đã chết, đó đều là những bài học máu chảy đầm đìa a.



Lâm Phàm cũng phát hiện những người này cố ý xa lánh mình, nhưng hắn không để trong lòng. Chỉ cần đến hoàng triều Đại Yến là được, còn những chuyện khác chẳng quan trọng.



Hai môn công pháp Xoay Chuyển Càn Khôn cùng Hắc Hổ Đào Tâm này, võ giả tầm thường đã không thể giúp hắn gia tăng exp.



Nhất là Hắc Hổ Đào Tâm, ngay cả Nhập Thần cấp tám Nghê Mạn Thiên cũng không tăng nổi exp chứ đừng nói là người khác.



Chẳng lẽ Hắc Hổ Đào Tâm còn cao minh hơn cả Xoay Chuyển Càn Khôn?



- Đứng lại…



Ngay lúc đám người Lâm Phàm đi qua một con đường hẹp với hai bên đều là vách núi thẳng đứng thì đột nhiên bị một đám người không rõ than phận bao vây cả trước lẫn sau.



- Đem hết đồ đạc ra đây, nữ nhân lưu lại, những kẻ khác có thể đi rồi.



Lúc này một gã đại hán thân mặc giáp đen, vác một thanh đại đao hùng hổ đi ra.



Đại hán này đầu nhẵn thín, trên mặt có một vểt sẹo chạy dài từ trán xuống tận cằm, cực kỳ kinh khủng.



Đại đao trong tay hắn có phần lưỡi hai màu đen trắng, chuôi đao điêu khắc thành một cái đầu hổ dữ tợn hung ác.



Tang Thiên Hạo vừa nhìn thấy đại hán này thì lập tức biến sắc.



- Hổ Môn Đao Khúc Hướng Ca.



- Ha ha, cũng có kiến thức đấy!



Khúc Hướng Ca vung đao một cái tạo thành tiếng gió rít ghê người.
Khúc Hướng Ca phẩy tay, nhịn đau bò lên:



- Được lắm, xem ra không xuất bản lãnh thật sự thì ngươi còn không biết Khúc Hướng Ca ta là ai.



Lâm Phàm nhìn Khúc Hướng Ca sau đó cười lạnh liên tục.



- Ngươi cười cái gì?



Khúc Hướng Ca thấy đối phương đứng cười to, lửa giận trong lòng càng dữ dội, có xúc động muốn chặt đối phương làm tám khúc.



- Cười cái gì? Bổn đại gia cười các ngươi đều phải quỳ xuống đầu hàng!



Giờ khắc này Lâm Phàm quát lên một tiếng, cầm lấy Hổ Môn Đao tự chém lên người mình.



Khúc Hướng Ca sửng sốt, cho là đối phương điên rồi, lại muốn tự sát.



Phải biết Hổ Môn Đao chính là binh khí thượng phẩm, thiếu chút nữa đã đạt tới Huyền binh, không gì không phá được, không biết bao nhiêu cao thủ đã trở thành oan hồn dưới đao.



Thế nhưng một giây sau, cả đám người Khúc Hướng Ca toàn bộ trợn tròn mắt.



Hổ Đao Môn kia vừa chạm vào thân thể Lâm Phàm thì tức thì gãy thành ba đoạn rơi trên mặt đất.



- Hổ Đao Môn của ta…



Khúc Hướng Ca ngây người nhìn Hổ Môn Đao đã phế.



- Không muốn chết, đều quỳ xuống đầu hàng cho bổn đại gia, nếu không Hổ Môn Đao này sẽ là kết cục của các ngươi!



Lâm Phàm tăng khí thế, gầm lên một tiếng.



Trong mắt Lâm Phàm, đâm chém thật quá phiền phức, bổn đại gia tự chém một đao xem các ngươi có sợ không.



Giờ khắc này Khúc Hướng Ca hiểu được một chuyện, người trước mắt này cường đại, vô cùng cường đại.



Hổ Môn Đao không phải binh khí bình thường a, một thân máu thịt thông thường sao có thể đối kháng cùng nó, hơn nữa còn đem Hổ Môn Đao chấn thành ba đoạn.



- Tiền bối… Tha mạng…



Giờ khắc này Khúc Hướng Ca sợ rồi, bịch một cái quỳ trên mặt đất.



Đám tiểu lâu la cũng vội vàng làm theo Khúc Hướng Ca.



Khúc Hướng Ca là người có cả ánh mắt lẫn kiến thức, hắn không nghĩ thế gian lại có người hung tàn như thế, một đao hủy đi Hổ Môn Đao.



Mà lúc này, Lâm Phàm nở nụ cười, cười vô cùng xán lạn…



-----oo0oo-----