Tối Cường Hệ Thống

Chương 42 : Thí nghiệm

Ngày đăng: 10:05 30/04/20


Dịch & biên: †Ares†



oOo



- Tiền bối, ngài định làm gì?



Lúc này Khúc Hướng Ca sắp khóc rồi. Tiền bối này làm việc sao lại quái dị như vậy, kéo bọn hắn vào trong rừng, sau đó dùng dây leo trói chặt bọn hắn lên thân cây.



- Đừng thắc mắc, rất nhanh sẽ xong rồi.



Lâm Phàm chỉ huy đám tiểu lâu la còn lại, để bọn hắn tự tìm mỗi người một thân cây, sau đó đứng im không được nhúc nhích cho mình trói.



Đối với đám tiểu lâu la này, đại ca còn bị trói lại, bọn hắn làm sao dám càn rỡ, chỉ có thể mong tiền bối khai ân tha một mạng.



Khúc Hướng Ca làm thổ phỉ cũng đã được một thời gian, không chỉ tâm ngoan thủ lạt mà ở lúc nguy hiểm cũng biết nên làm thế nào để tự bảo vệ mình.



Người trước mắt này nhất định là một cao thủ, muốn từ trong tay cao thủ chạy trốn quả thực là nằm mơ giữa ban ngày. Vậy cách duy nhất là ngoan ngoãn để được khai ân.



- Tiền bối, ta biết sai rồi, cầu ngài thả ta đi.



Khúc Hướng Ca cầu xin tha thứ nói. Tiền bối này hành sự quái dị, làm cho Khúc Hướng Ca run như cầy sấy, có cảm giác rất không ổn.



Trói hắn lên cây là định làm gì? Mà nhìn nụ cười tà tà của tiền bối, càng làm Khúc Hướng Ca kinh hãi đến run bắn cả người.



- Yên tâm, ta không muốn mạng của ngươi, chỉ cần ngươi phối hợp một chút là tốt rồi.



Trói chặt toàn bộ đám thổ phỉ, Lâm Phàm thỏa mãn phủi phủi tay.



- Tiền bối, ta nhất định sẽ phối hợp.



Khúc Hướng Ca vội vàng nói. Hiện giờ biến thành như vậy, hắn cũng nhận thức được mình nên làm gì. Ai cũng không chê mình sống quá lâu, nếu có thể sống được thì tự nhiên là phải cố mà sống.



- Ta hỏi ngươi, gia tài của ngươi có bao nhiêu, nhìn ngươi làm thổ phỉ cũng rất có bản lĩnh, hẳn là đoạt được không ít đồ tốt đi?



Lâm Phàm nhìn Khúc Hướng Ca, sau đó không cùng hắn nói nhảm mà trực tiếp tìm kiếm trên người hắn.



- Cái gì đây, chỉ một chút thế này?



Lâm Phàm móc được một chút tiền, ngoài ra không còn gì nữa.



Dù gì hàng này cũng là Tiên Thiên cấp bốn cơ mà, thổ phỉ cũng cần ra dáng thổ phỉ một chút chứ!



- Tiền bối, thật không có, tuy ta là thổ phỉ, nhưng mấy tháng rồi hôm nay mới lại có một vụ, học viện Thiên Phủ truy nã ta, ta nào dám đi ra a.



Khúc Hướng Ca nói.




- Tiền bối, ngươi làm gì ta vậy?



Khúc Hướng Ca sắc mặt tái nhợt hỏi.



Lâm Phàm lắc lắc đầu:



- Không làm gì cả, chỉ thí nghiệm chiêu thức một chút mà thôi. Được rồi, tiếp sau là màn Hắc Hổ Đào Tâm!



....



Lúc này, đám người Tang Thiên Hạo cũng đã chạy được một đoạn xa, không còn nguy hiểm, cả đám thở hổn hển ngừng lại.



- Tiền bối không có chuyện chứ?



- Sẽ không đâu, tiền bối tự nhiên có nắm chắc.



Tang Thiên Hạo cố làm vẻ tin chắc nói.



- Tang ca, chúng ta ở chỗ này chờ tiền bối đi.



Hàn Tích Vũ nói.



- Tốt.



Tang Thiên Hạo gật gật đầu, giờ cũng chỉ có cách này, hy vọng tiền bối có thể bình an.



- Ơ, mọi người nhìn, tiền bối đến.



Mấy người Tang Thiên Hạo lập tức nhìn lại, sau đó sắc mặt vui vẻ, lập tức tiến lên:



- Tiền bối, ngài không sao chứ?



Lâm Phàm chậm rãi bước tới, đầu còn đang suy nghĩ về thí nghiệm ban nãy. Hắn phát hiện tác dụng của Xoay Chuyển Càn Khôn cùng Hắc Hổ Đào Tâm có chút kỳ quái.



Lâm Phàm xem như đã rõ về Hắc Hổ Đào Tâm, chính là đánh cho ngực người ta sưng lên, chỉ không biết sau khi tiến giai sẽ thành dạng gì.



Giờ phút này nghe được tiếng của đám Tang Thiên Hạo, Lâm Phàm ngẩng đầu cười cười:



- Không có việc gì, đi thôi.



Tang Thiên Hạo thấy tiền bối không có nói tới đám người Khúc Hướng Ca thì cũng không hỏi, sau đó an tâm tiếp tục xuất phát. Nơi đây cách hoàng triều Đại Yến không còn xa nữa, tăng tốc độ một chút là rất nhanh có thể tới rồi.



-----oo0oo-----