Tối Cường Hệ Thống
Chương 428 : Chém Chết Các Ngươi
Ngày đăng: 10:11 30/04/20
-Chán sống rồi sao? Ha ha... Đám người Cổ Tộc, các người nghe cho rõ đây, hôm nay lão tử đặt lời thề ở đây, không phải các ngươi chết, thì chính là ta đây chết, ai sợ ai chứ, lão tử dùng mạng của các ngươi để tế tất cả mọi người trong thôn trang.
Lâm Phàm nổi giận gầm lên một tiếng, khí tức toàn thân chợt bộc phát ra mãnh liệt.
Tuy số người của Cổ Tộc rất đông, nhưng đại đa số đều là bia đỡ đạn, chỉ là không biết trong doanh trại này của Cổ Tộc, tu vi cao nhất là đang ở cảnh giới nào.
Tuy rằng trận chiến này là tử chiến, thế nhưng Lâm Phàm biết, mình tuyệt đối sẽ không chết.
“Tích Huyết Trùng Sinh” đủ để cho bọn hắn chết sạch.
Đồng thời cũng có thể tránh ở bên trong “Thiên Địa Dung Lô”.
Tuy Lâm Phàm đã quyết định cùng đối phương quyết một trận tử chiến, nhưng hắn cũng đã tính kỹ đường lui cho mình.
Làm sao chính mình lại có khả năng chết ở đây, không giết sạch toàn bộ đám Cổ Tộc này thề không làm người.
Hiệ tại những người ở trên không trung kia, nghe được lời nói của Lâm Phàm, gương mặt ngay lập tức biến sắc.
- Hắn vì chúng ta mà lại...
Một nam tử đã từng là một thôn dân trong thôn trang, nhìn bóng dáng cô đơn ở dưới kia thật không dám tin.
Hắn không nghĩ tới người Nhân tộc này lại đi đến đây cùng Cổ Tộc quyết một trận tử chiến, là vì báo thù cho bọn họ.
Mà trong lòng trưởng thôn Dương Khôn đột nhiên run lên, trên khuôn mặt già nua kia cũng bởi vì lời nói này của Lâm Phàm mà vô cùng xúc động.
-Người Nhân tộc này thế mà lại coi trọng chúng ta như vậy. Đại nhân mau cứu hắn đi, nhiều Cổ Tộc như vậy, hắn nhất định sẽ chết mất.
Dương Khôn thỉnh cầu.
Hắn không muốn người Nhân tộc này chết trong tay những Cổ Tộc kia chút nào.
Hơn nữa đại nhân cũng là Nhân Tộc, làm sao có thể đứng nhìn người cùng tộc chết chứ.
Nữ tử nhìn phía dưới, sắc mặt ngưng đọng không biết phải làm sao, dường như đang do dự.
-Các ngươi không hiểu...
-Đại nhân, ngài sức mạnh phi thường, cứu người từ trong tay những Cổ Tộc kia, tuyệt đối không phải việc khó gì.
Dương Khôn lại lần nữa thỉnh cầu.
-Sư phụ, cầu xin người mau cứu Lâm thúc thúc, Huyên Nhi van người.
Huyên Nhi nhìn Lâm Phàm ở phía dưới, sau đó trên gương mặt nhỏ bé, đầy vẻ sốt ruột lo lắng.
-Không thể, chuyện này không đơn giản như các ngươi vẫn nghĩ. Nếu như ta động thủ thì thật sự sẽ xảy ra chuyện lớn, mà hậu quả này tuyệt đối không đơn giản như các ngươi nghĩ đâu.
Nữ tử kiêng kỵ mà nói.
-Sư phụ...
Huyên Nhi gấp gáp cầm lấy tay áo của nữ tử, hai chân cũng vội vàng nhảy lên, trông như đang rất sốt ruột.
-Ầm...
Ngay lập tức một trận nổ vang lên, sau lưng Cổ Đào đột nhiên mọc ra một đôi xương cánh ẩm ướt nhớp nháp.
-Nhân tộc kia, ngươi đáng chết...
Âm thanh Cổ Đào khàn khàn dữ tợn.
Xung quanh đám binh sĩ của Cổ Tộc thấy cảnh này, cũng reo hò lên.
-Đây là cánh của Bách phu trưởng đại nhân, khẳng định tên Nhân tộc này chạy không thoát.
-Bách phu trưởng vạn tuế...
-Bá...
Trong chớp mắt, Lâm Phàm cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm đang kéo tới, bỗng nhiên giơ lên Vĩnh Hằng Chi Phủ.
-Ầm...
Không biết từ khi nào, Cổ Đào đột nhiên từ một bên khác, xuất hiện ở trước mặt Lâm Phàm, mà trường đao trong tay, bỗng đột ngột bổ xuống.
Lông mày Lâm Phàm cứng lại, thân thể đột nhiên lui về phía sau, lực đạo của tên này, vậy mà lại mạnh như thế.
Bây giờ kinh nghiệm cần có để thăng không nhiều lắm, có lẽ vẫn còn có cơ hội.
Trong chớp mắt, khí tức của Lâm Phàm mơ hồ bắt đầu biến đổi.
-Nhất Chỉ Tịch Diệt.
Ngay tức khắc hư không như nổ tung, bọn Cổ tộc trước mặt Lâm Phàm, chợt hoảng sợ phát hiện, thân thể của mình, lại không ngừng nứt toác ra.
-Bách phu trưởng, cứu mạng...
-Khốn kiếp, còn dám giết đồng loại của ta...
Cổ Đào thấy tên Nhân tộc này, vậy mà dám nhân cơ hội này để giết chết đồng loại của hắn, đột nhiên nhảy lên một cái, một đao đột ngột đánh xuống.
-Ầm...
Lâm Phàm trúng phải đòn này liền phun ra một ngụm máu tươi, nhưng khóe miệng lại lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Rốt cục cũng xong rồi.
-------------------------------------
Nhóm dịch: Vạn yên chi sào
Người dịch: Nhi
Biên: Nga Hoang