Tối Cường Hệ Thống
Chương 444 : Quá Đê Tiện Vô Sỉ
Ngày đăng: 10:12 30/04/20
Tình hình lúc này, nguy cơ tứ phía chỉ cần hơi không chú ý liền bị mất mạng
Tên Cổ Tộc cảnh giới Hoang Thiên Vị này một khi xuất thủ có thể đem mình chém thành bảy tám đoạn, thế nhưng muốn giết chết mình vậy thì còn phải xem bản lĩnh của hắn.
Huyết Hải Ma Công - Tích Huyết Trùng Sinh không phải là đùa giỡn, chỉ cần có một giọt máu có đầy đủ sức sống vậy là có thể vô hạn phục sinh.
Mặc dù bây giờ Ngô Đồng Thần Thụ còn chưa tới thời kỳ trưởng thành, thế nhưng sức sống hôm nay cũng có thể làm cho mình sống lại mấy lần.
- Lâm huynh, huynh đây là muốn làm gì?
Lúc này Hạ Trạch Hoa thấy Lâm Phàm hơi khác thường, không nhịn được có chút sốt sắng hỏi.
- Lâm huynh, ngươi đừng nói với ta là ngươi muốn đi cứu bọn họ, đây chính là tự tìm đường chết đó.
...
- Hạ huynh, ta hỏi ngươi Cổ Tộc đối với cổ thú trời sinh có áp chế, vậy có phải cổ thú thì không dám động thủ với Cổ Tộc
Lâm Phàm hỏi.
- Vậy thì không đúng, nếu như là cổ thú cấp cao thì áp chế của Cổ Tộc cũng vô dụng, huynh hỏi cái này làm gì, có vấn đề gì hay sao?
Hạ Trạch Hoa hỏi.
Lúc này nội tâm Lâm Phàm thở phào nhẹ nhõm, nếu là như vậy thì tốt.
Cái này nếu không hỏi rõ ràng, đợi lát nữa biến thành mắt lớn trừng mắt nhỏ, thì coi như là một cái bi kịch.
- Lâm huynh, ngươi đến cùng là muốn làm gì? Nghe ta một lần, tuyệt đối đừng kích động.
Hạ Trạch Hoa khuyên nhủ.
Lúc này, Lâm Phàm hơi vung tay, tỏ ra chính nghĩa nói.
- Hạ huynh, việc này ngươi không cần nói.
Xưa nay thử hỏi có ai không chết?
Hãy để lòng son chiếu sử xanh.
-Hiện tại những người này cần giúp đỡ, mà ta nhất định phải đi lên giúp bọn họ.
- Lâm huynh, ngươi nói gì ta nghe không hiểu, cái gì lòng son chiếu sử xanh.
Hạ Trạch Hoa cuống quít nói ra.
Bây giờ đi lên chỉ có con đường chết
Mà lúc này Mộ Lương cúi đầu trầm tư, đột nhiên ngẩng đầu lên vẻ mặt chính nghĩa nói:
- Đội trưởng, ta có thể hiểu rõ ràng ý của Lâm ca, Lâm ca nói đúng, ta sẽ đi chung với huynh ấy.
- Được rồi, đừng tham gia náo nhiệt nữa, ta vừa nghĩ ra một biện pháp, các ngươi đều đàng hoàng đợi ở chỗ này cho ta.
Đối với mấy con hàng này, Lâm Phàm không muốn nói nhiều, cho dù nói nhiều hơn nữa thì cũng là đàn gảy tai trâu.
Muốn giải thích rõ hơn thì đám người kia có thể chống đỡ được hay không vẫn là một vấn đề.
Mà ngay tại lúc này, phía chân trời xa xa dần tối lại, một tiếng nổ vang trời đột nhiên truyền đến, giống như vạn thú cùng chạy vậy.
- Là ai... đã giết hài nhi của ta.
Trong chớp mắt, một đạo thân ảnh to lớn đột nhiên từ trời giáng xuống, một đầu Cự Vương ba đầu cao trăm trượng xuất hiện ở trước mặt Lâm Phàm.
Cái thân thể khổng lồ kia trực tiếp làm Lâm Phàm ngơ ngác.
Cái này cũng quá mạnh đi.
- Là ai đã giết hài nhi của ta....
Cự Vương ba đầu giận dữ hét.
- Là hắn, chính là cái tên Cổ Tộc này giết con trai của ngươi.
Vào lúc này, Lâm Phàm một tay chỉ vào tên Vạn phu trưởng, sau đó hô lên.
- Hả….?
Sáu con mắt to lớn màu vàng óng của Cự Vương ba đầu kia nhìn người trước mắt.
- Cự Vương ba đầu đại nhân, ta cùng với những tộc nhân của mình vì con trai của người báo thù mới một đường đuổi giết tới đây, mà tên Cổ Tộc này thật đáng ghét, đem ba cái đầu của con trai người toàn bộ cắt xuống, hơn nữa hiện tại bọn chúng còn muốn dùng lửa nướng thân thể con trai người để ăn, nhi tử của người lúc sắp chết tiếng kêu vô cùng thê thảm, tâm của chúng ta vào lúc ấy cũng đều nát tan.
Lâm Phàm lau lau khóe mắt, lời nói vô cùng bi phẫn.
- Ngươi…
Vạn phu trưởng nhìn gia hỏa này lúc trước còn khen chính mình, sau đó lại đột nhiên trở mặt, sắc mặt cũng đại biến.
- Ngươi đừng chối cãi, Cự Vương ba đầu đại nhân, tên Cổ Tộc ghê tởm này quả thực không bằng cầm thú, hắn nói không những muốn ăn con của ngươi, còn muốn ăn cha mẹ ngươi, còn muốn cho binh sĩ Cổ Tộc cưỡng gian người vợ xinh đẹp kia của ngươi...
- Câm miệng…
Cự Vương ba đầu đột nhiên giận dữ hét lên, lửa giận bên trong cái tròng mắt màu vàng óng đang bốc cháy.
- Tên Cổ Tộc kia, tộc Cự Vương ba đầu của ta cùng các ngươi nước sông không phạm nước giếng, các ngươi không những giết chết con ta, còn muốn nhục nhã vợ ta, hôm nay ta liều mạng với các ngươi.
Cự Vương ba đầu gào thét rồi xông về phía tên Vạn phu trưởng.
- Đây là một hiểu lầm…
Giờ phút này, Vạn phu trưởng ngơ ngác, không biết mình giết con trai của hắn lúc nào.
Nhưng mà lúc này đã không còn cơ hội giải thích bởi vì lợi trảo của Cự Vương ba đầu đã đánh tới.
-------------------------------------
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào.
Người dịch: Tiểu Tà.
Biên: NgaHoang
Nguồn: