Tối Cường Hệ Thống
Chương 445 : Trí Dũng Song Toàn
Ngày đăng: 10:12 30/04/20
Ầm!
Một trảo xé rách hư không, mặt đất rung chuyển, Vạn phu trưởng của Cổ Tộc đấm ra một quyền, cũng bị đẩy lui mấy trăm trượng.
-Cự Vương Ba Đầu, ngươi đừng quá làm càn, chẳng lẽ ngươi muốn cùng Cổ Tộc khai chiến?
Vạn phu trưởng không nghĩ tới mọi chuyện sẽ biến thành như vậy, tức giận ngập trời gào thét.
Tên ghê tởm này lại dám gây xích mích ly gián.
-Hừ, chẳng lẽ tộc Cự Vương ba đầu của ta lại sợ đám người Cổ Tộc các ngươi sao?
Thân hình của Cự Vương Ba Đầu cao lớn che kín bầu trời, so với tên Lâm Phàm đã giết thì càng thêm bá đạo.
Đồng thời thực lực cũng rất khủng khiếp.
Xèo!
Ba cái đầu của Cự Vương Ba Đầu dữ tợn rít gào liên tục, mấy tên binh lính Cổ Tộc đang xông lên thì gặp phải làn sóng âm này, trong nháy mắt hóa thành tro tàn.
- Cự Vương Ba Đầu đại nhân thật lợi hại!
Lâm Phàm vỗ tay nói:
-Đại nhân hãy cho người này biết tộc Cự Vương Ba Đầu có tôn nghiêm, tuyệt đối không phải là kẻ nhu nhược để bọn họ làm thịt.
Rống!
Cự Vương Ba Đầu nhìn về phía Lâm Phàm, rít gào một tiếng:
-Nhân tộc, đợi lát nữa lại trừng trị ngươi...
Xèo!
Trong chớp mắt, Cự Vương Ba Đầu vọt về phía Vạn phu trưởng.
Lâm Phàm nhìn thân ảnh của Cự Vương Ba đầu xa dần cũng là giơ ngón tay giữa lên:
-Mẹ nó, đừng để tiểu gia nắm được cơ hội, bằng không ta sẽ chém rụng ba cái đầu chó của ngươi.
Rầm rầm!
Trời long đất lở, âm thanh nổ lên vang vọng đất trời
- Tên Cổ Tộc kia,ngươi giết con ta, hôm nay ta phải lấy mạng ngươi.
Cự Vương Ba Đầu hung uy tuyệt thế, một trảo đánh ra, không ai có thể ngăn cản.
Vạn phu trưởng bị Cự Vương Ba Đầu đánh liên tục bại lui, cũng là gào thét liên tục
Bởi vì những người đứng trước mặt này chính là đội viên của vị Lâm huynh trí dũng song toàn kia, tự nhiên là muốn ôn hòa nhã nhặn trò chuyện.
-Đúng vậy, nhưng mà Lâm ca đâu?
Mộ Lương hỏi.
-Chúng ta rút lui nơi này trước rồi ta chậm rãi nói với các ngươi.
Một đám người nhanh chóng rời khỏi nơi này, mà sau khi đến nơi an toàn, mọi người trong tiểu đội Chính Nghĩa cũng nghe xong tất cả những gì mà Bạch Dạ Trần nói
-Ai, không nghĩ tới Lâm huynh lại có can đảm, mưu trí như vậy, thật sự là để người ta kính nể không thôi a.
Sau khi Hạ Trạch Hoa nghe xong tất cả những thứ này, không khỏi thở dài nói.
-Lâm ca đến cùng là có chuyện gì a, chỗ nguy hiểm như vậy mà dám một mình ở lại.
Mộ Lương lo âu nói, nhưng trong lòng lại sùng bái Lâm Phàm vô cùng.
Bạch Dịch Trần nhìn mọi người, cũng cảm thán nói:
-Không nghĩ tới ở Cổ Thánh Giới lại có người trí tuệ siêu quần như vậy, ở cảnh giới đó mà có thể biến nguy thành an. Nếu có cơ hội, ta cũng muốn thỉnh giáo một phen.
-Chỉ hy vọng Lâm huynh an toàn.
...
Tại thời điểm mọi người thổi phồng Lâm Phàm thì Lâm Phàm đã sớm bám theo sau hai tên kia rồi.
Lâm Phàm không có áp sát quá gần, bởi vì trận chiến đấu này thật sự là quá kịch liệt.
Trong phạm vi mấy chục dặm, đều phát sinh chấn động to lớn, quả thực chính là không có một chỗ nào là hoàn hảo.
Đồng thời, điều này cũng làm cho Lâm Phàm khắc sâu được kiến thức, cao thủ quyết đấu là cường đại cỡ nào.
Hoang Thiên Vị, đây rốt cuộc là cảnh giới như thế nào a.
Trong khi xuất thủ, hư không nứt toác, Nhật Nguyệt điên đảo, dù cho tránh xa như vậy vẫn có thể cảm nhận được hai nguồn sức mạnh này không ngừng xung kích.
-----------------------------------
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào.
Người dịch: Tiểu Tà.
Biên: NgaHoang.
Nguồn: