Tối Cường Hệ Thống

Chương 446 : Ta Muốn Cái Lỗ Phía Trước, Ta Muốn Cái Lỗ Phía Sau

Ngày đăng: 10:12 30/04/20


- Thật mạnh mẽ….



Lúc này Lâm Phàm đã bị tro bụi bao trùm.



Mảnh đất hoang vu cứng rắn này bị hai người đánh cho tan tành, vô số đất đá bao trùm lên thân thể Lâm Phàm.



Mà Lâm Phàm cũng nhân cơ hội này che giấu bản thân, chậm rãi đến gần.



- Cự Vương Ba Đầu, hôm nay ta nhất định phải chém chết ngươi.



Trên thân thể đen kịt của Vạn phu trưởng có một vết thương nhìn thấy mà giật mình.



Bên trên vết thương kia, máu đen tanh hôi chảy ra.



- Tên Cổ Tộc kia, hôm nay ta nhất định sẽ ăn ngươi



Nói xong Cự Vương Ba Đầu nổi giận gầm lên một tiếng, bên trong tròng mắt màu vàng óng tràn đầy vẻ cuồng bạo.



...



Lâm Phàm trốn trong bóng tối hăng hái đổ thêm dầu vào lửa:



- Tam Đầu ca quay hắn, đúng chính là quay hắn như vậy, đem hắn đánh cho ra…



- Ai nha Cổ Tộc huynh, ngươi thêm chút sức đi, cú đấm vừa rồi suýt đánh xuyên Tam Đầu ca.



-Cố lên chém hắn, quay hắn…



Lâm Phàm nằm ở chỗ này, nắm nắm đấm quơ quơ tiếp sức.



Chỉ là không tiếp sức cho riêng ai, theo Lâm Phàm tốt nhất hai kẻ đó lưỡng bại câu thương, cuối cùng toàn bộ bị mình thu thập.



Nhưng mà thân thể Cổ Thú cùng Cổ Tộc trời sinh đều mạnh mẽ như nhau, hơn nữa tu vi của hai người còn cùng một cấp độ, không thể không nói đây là một cái bi kịch.



Lâm Phàm suy nghĩ một chút, nếu như tu vi của Tam Đầu ca so với tên thủ lĩnh Cổ Tộc này cao hơn, như vậy không có chuyện của mình nữa.



Tam Đầu ca một trảo đem tên Cổ Tộc này bóp chết, sau đó ăn hắn rồi phủi mông một cái rời đi, như vậy mình chẳng có lấy một cọng lông lợi ích.



Tốt nhất là như vậy, thực lực tương đương, đánh nhau lưỡng bại câu thương.



Thời gian từng giây từng phút trôi qua.



Lâm Phàm có chút bó tay rồi.



Hai người này, đánh như thế nào đến bây giờ vẫn không có dấu hiệu phân ra thắng bại.



Thương thế trên người không ít, thế nhưng lại không có một chút mệt mỏi, điều này làm cho Lâm Phàm không biết nên nói gì.



- Thể chất của Cổ Tộc và Cổ Thú quá mạnh mẽ, nếu như là chủng tộc khác, trên người có nhiều vết thương như vậy sợ là sớm đã chết rồi, đâu giống hai người này, càng đánh càng mạnh. Bây giờ phải làm sao đây?




- Đến đây đi, mạnh mẽ phóng thích sức mạnh trong cơ thể các ngươi, để vùng đất này biết sự hiện hữu của các ngươi.



Trong lòng Lâm Phàm cực kỳ vui vẻ nhìn về phía trước, nhưng lúc này thanh âm của Lâm Phàm im bặt đi.



Bởi vì ở trước mặt hắn, bốn đôi mắt đỏ rực như máu, gắt gao nhìn về phía hắn.



Lâm Phàm bị bốn đôi con ngươi đỏ như máu nhìn, hắn có cảm giác hoa cúc cũng căng thẳng lên.



-Các ngươi nhìn ta làm gì? Đây Là việc của hai người các ngươi…



Lâm Phàm nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng cảm thấy thật lạnh, một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân đột nhiên vọt lên,



“Hô...”



Tiếng thở dốc vang vọng, khí nóng từ mũi phun ra.



-Ta muốn cái lỗ phía trước của hắn…



Lúc này, Cự Vương Ba Đầu chỉ cảm thấy toàn thân khô nóng, thù hận trong lòng sớm đã bị tâm tính bạo động bao trùm.



- Ta muốn cái lỗ phía sau của hắn…



Vạn phu trưởng khàn khàn nói ra.



Lâm Phàm nghe được lời của hai người, nhất thời che miệng cùng cái mông, cảm giác bốn đôi con ngươi đỏ tươi này tràn đầy vẻ xâm phạm.



- Đừng, kịch bản không phải như thế... Cứu mạng a…



Lâm Phàm cắp cái mông quay đầu chạy trốn.



- Đứng lại... Ta muốn phát tiết...



Vạn phu trưởng cùng Cự Vương Ba Đầu gào thét đuổi theo Lâm Phàm.



- Đừng... Cứu mạng, sau này ta nhất định không dùng Đại Phàm Ca linh tinh.



Lâm Phàm kêu trời trách đất, kịch bản rõ ràng không phải như thế.



---------------------------------------



Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào.



Người dịch: Tiểu Tà.



Biên: NgaHoang.



Nguồn: