Tối Cường Hệ Thống
Chương 449 : Thăng Cấp Điên Cuồng
Ngày đăng: 10:12 30/04/20
Nắm đấm vung lên như mưa.
Lực đấm của những nắm đấm cứng rắn này rất mạnh, dù cường độ thân thể của Lâm Phàm đã là Địa Thiên Vị sơ kì thì mỗi khi chịu một đấm khí huyết trong cơ thể hắn vẫn sôi trào mãnh liệt.
Thế nhưng nhờ có sự trợ giúp của Ngô Đồng Thần Thụ và Huyết Hải Ma Công, những tổn thương này có tính là gì.
Điểm kinh nghiệm Tuyên Cổ Bất Diệt tăng lên rất vui vẻ.
Cái cảm giác này đã rất lâu không được hưởng thụ rồi.
- Keng, chúng mừng Tuyên Cổ Bất Diệt tăng 1000 điểm.
Nội tâm của Lâm Phàm đang gào thét, cảm giác này thoải mái quá đi mất, hỡi cơn bão này, hãy mãnh liệt thêm chút nữa đi.
Nhưng mà, hình như vị trí đánh của nắm đấm này không được đúng lắm thì phải.
- Mẹ kiếp, đũng quần mà cũng đánh, các người có còn chút nhân tính nào không đấy.
- Trời đất, còn đánh cả vào mặt, các người có biết khuôn mặt ông đây đáng giá bao nhiêu tiền không hả.
Lâm Phàm thét gào, hắn đã câm nín với những nắm đấm này.
Thế nhưng hắn không ngờ mấy đấm này lại có tác dụng đến thế, khi đánh lên người hắn, mặc dù vẫn có cảm giác đau nhưng không có bao nhiêu thương tổn.
- Ai ui, nhẹ chút... nhẹ chút.
Lâm Phàm gào to, nhưng tiếng gào lại vô cùng sung sướng.
- Keng, chúc mừng Tuyên Cổ Bất Diệt thăng cấp.
- Keng, Tuyên Cổ Bất Diệt tầng 12.
Tuyên Cổ Bất Diệt đã thăng cấp, mặc dù cường độ thân thể không thăng cấp, nhưng đối với Lâm Phàm mà nói thì đã là một sự tiến bộ rồi.
Lúc này Lâm Phàm coi như đã hiểu vì sao nơi này lại có nhiều xương trắng như vậy, hiển nhiên là do bị mấy nắm đấm này đánh chết.
Những nắm đấm này, mỗi đấm đều ẩn chứa sức mạnh có thể so với Địa Thiên Vị trung kì, hơn nữa dù có là Địa Thiên Vị hậu kì thì dưới sự tấn công dày đặc ở nơi này cũng chẳng thể nào chống đỡ được.
Có điều cũng may bản thân hắn luyện Tuyên Cổ Bất Diệt, hơn nữa còn có hai cái bug là Huyết Hải Ma Công và Ngô Đồng Thần Thụ, cho nên đối với Lâm Phàm, những nắm đấm này chính là điểm kinh nghiệm.
- Ai, cái đám khốn kiếp các người, đánh chỗ khác có được không sao cứ nhất định phải đánh vào dưới khố của ông đây hả, may mà ông đây tu luyện Tuyên Cổ Bất Diệt, không thì đã bị các người đấm cho bất lực rồi.
Lâm Phàm oán trách nói.
Giờ phút này, Lâm Phàm chỉ thấy đầu óc hắn đã không còn là của chính mình, nắm đấm chớp lên chớp xuống, mỗi lần vừa định quay đầu là một nắm đấm không biết từ đâu bay đến thụi thẳng vào mặt hắn.
Bốp!
Chẳng lẽ bên trong có thứ gì đó đang điều khiển tất cả những nắm đấm này.
Hơn nữa hai lối rẽ còn lại là thông tới đâu?
Tất cả những thứ này đều xoay mòng trong đầu Lâm Phàm.
Lâm Phàm hồi tưởng lại quãng thời gian vui vẻ khi hắn ở Thánh Ma Tông được làm một cái bao cát tập đấm vinh dự.
Cảm giác khi từng đấm từng đấm đánh lên mặt, đặc biệt là khi nghe thấy âm báo nhắc nhở của hệ thống, cái cảm giác ấy thật sự quá tuyệt vời.
Không biết qua bao lâu.
- Keng, chúc mừng Tuyên Cổ Bất Diệt thăng cấp.
- Keng, Tuyên Cổ Bất Diệt tầng 14.
Thăng cấp, lại thăng cấp nữa rồi, đối với Lâm Phàm, cảm giác này quả thực quá sung sướng.
Mặc dù những điểm kinh nghiệm này không được nhiều lắm, nhưng thắng ở số lượng, chỉ trong thời gian một giây, không biết đã có bao nhiêu nắm đấm đánh lên người hắn rồi.
Mà tất cả những nắm đấm này, đều biến thành điểm kinh nghiệm.
- Ha ha.
Lâm Phàm không khỏi nở nụ cười.
- Ủa, sao ngừng lại rồi?
Lâm Phàm cười khan một tiếng, hắn lại phát hiện ra những nắm đấm này bỗng dưng ngừng lại.
- Ai ui, thêm vài đấm nữa là giết được ta rồi mà.
Lâm Phàm kêu gào thê thảm, nhưng thật bất đắc dĩ, những nắm đấm này đã không còn xuất hiện nữa.
Vậy là sao đây…
------------------------------------
Dịch giả: YuYu.
Biên tập: NgaHoang.
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào.
: