Tối Cường Hệ Thống

Chương 450 : Lừa Ông Đây Hả, Không Có Cửa Đâu

Ngày đăng: 10:12 30/04/20


- Này này... ta sắp tiêu rồi thật đấy, mi xem ta ói ra nhiều máu như vậy, nếu mi đấm thêm hai đấm nữa ta chắc chắn sẽ ngỏm củ tỏi thôi.



Giờ phút này, Lâm Phàm thật không biết làm sao, nắm đấm trên vách tường đã hoàn toàn yên lặng.



Cứ cho là sau khi thăng cấp điểm kinh nghiệm sẽ bị giảm đi, nhưng đối với Lâm Phàm mà nói, muỗi dù nhỏ thì cũng là thịt, tuyệt đối không thể bỏ qua.



Mặc kệ Lâm Phàm kêu gào ra sao, giả chết thế nào thì nắm đấm trên vách tường này đều không còn xuất hiện nữa.



Lâm Phàm lắc đầu, thở dài cảm khái nói:



- Xem ra trí thông minh của những nắm đấm này vẫn còn cao lắm, biết là không giết được mình cho nên không muốn lãng phí sức lực nữa đây.



Lâm Phàm ôm ngực, trái tim đau nhói, có điều đau cũng hết cách, bởi đó chính là sự thật.



Nhất định phải có kẻ khống chế những nắm đấm này, nếu không chúng chắc chắn không thể phát hiện ra hắn đang giả chết.



Sinh vật có trí khôn?



Giờ thì Lâm Phàm đã hiểu một chút rồi, và cũng càng ngày càng hứng thú với kẻ giấu mặt phía sau kia.



Cường độ thân thể của Lâm Phàm là Địa Thiên Vị trung kì, còn cách một chút nữa là tới Thanh Thiên Vị, nhưng Lâm Phàm tin hắn nhất định sẽ thăng cấp tới Thanh Thiên Vị trong thời gian ngắn nhất.



Thật ra Lâm Phàm vẫn luôn biết cường độ thân thể là quan trọng nhất, nhưng hắn vẫn chưa có cơ hội để thăng cấp.



Bây giờ cơ hội tốt thế này mà không dưng để lãng phí, trái tim hắn đau đớn lắm.



- Haizz…



Lâm Phàm thở dài một tiếng, cảm thấy hơi bất đắc dĩ, nếu không được nữa thì chỉ có thể đi tiếp về phía trước thôi.



Rít!



Cùng lúc đó, một trận gió rít thổi tới từ sâu bên trong, mà theo Lâm Phàm thì có thể coi là tiếng gió, và cũng có thể coi là tiếng gào.



Lâm Phàm dừng bước, lòng lặng xuống, bây giờ rốt cuộc nên làm sao cho phải đây?



Rốt cuộc thứ gì đang gào thét phía trước?



Có điều Lâm Phàm mau chóng xóa bỏ lo lắng này, mặc kệ là thứ gì, phải gặp đã thì mới biết được.



- Xông lên, không có gì phải sợ hết.



Lâm Phàm vung tay lên, ý chí chiến đấu sôi sục, đi thẳng về hướng sâu trong kia.




- Không được, ông đây tuyệt đối không được đi ra, ai biết được nó nói thật hay giả?



Lâm Phàm mau chóng bình phục nội tâm.



Vừa rồi trong lối đi kia, khi những nắm đấm tấn công hắn, sợ là Thổ Linh Trường Hà này đã phát hiện ra bản thân hắn rồi.



Có điều khi đó ông đây không tiến vào trạng thái ẩn thân, nhưng nếu như bây giờ ông đây tiến vào trạng thái ẩn thân thì nhất định sẽ không bị phát hiện.



Lâm Phàm không do dự, lập tức tiến vào trạng thái ẩn thân.



Gào!



Đám thủ vệ được Thổ Linh Trường Hà tạo ra hướng về lối trong hang kia gào thét.



Còn Lâm Phàm thì đang trôi nổi trong không trung, hắn muốn xem xem Thổ Linh Trường Hà này phát hiện ra hắn kiểu gì.



Đùa à, bây giờ ông đây đã tiến vào trạng thái ẩn thân, khí tức nội liễm, không có bất kì động tác gì, xem xem mi phát hiện ra ông đây kiểu gì.



Giờ phút này Lâm Phàm tràn đầy tự tin, hắn cũng không tin Thổ Linh Trường Hà thật sự có thể phát hiện ra hắn.



- Đi ra đi, đừng ẩn thân nữa, ta đã phát hiện ra ngươi rồi.



Thổ Linh Trường Hà lại mở miệng.



- Không ra, tuyệt đối không ra.



Lâm Phàm trôi nổi trong không trung không nhúc nhích, hắn vốn không tin lời của Thổ Linh Trường Hà.



- Phát hiện ra ông đây? Quả thực là nằm mơ, muốn dọa ông đây hả, đúng là khinh thường ông đây quá.



Lâm Phàm khinh thường cười xì một tiếng, cái chiêu này hắn đã nếm trải biết bao nhiêu lần rồi, làm sao có thể bị Thổ Linh Trường Hà lừa đi ra được.



------------------------------------



Dịch giả: YuYu.



Biên tập: NgaHoang.



Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào.



: