Tối Cường Hệ Thống

Chương 467 : Chả Nhẽ Gần Đây Mình Đẹp Trai Hơn

Ngày đăng: 10:12 30/04/20


Dịch: ThanhThuy.



Biên: Cẩu ca.



Nhóm: Vạn Yên Chi Sào



Nguồn:



Độc Vương không dám tin vào cảnh tượng xảy ra trước mắt, tên tiểu tử này hấp thu “Tam Tuyệt Độc Khí” của mình rồi lại nhả ra, đây quả là một sự xỉ nhục đối với hắn.



Độc Vương là Vua dùng độc mà nay lại có kẻ dám sử dụng độc trước mặt hắn mà lại dùng chính loại độc mà hắn chế ra, đây đúng là một sự bôi nhọ.



Lâm Phàm nhìn hai con rồng độc lượn lờ xung quanh Độc Vương, trong lòng vui mừng khôn xiết.



- Được đấy, xem ngươi còn dám láo xược không, hai con rồng độc này tặng cho ngươi coi như là quà gặp mặt.



Lâm Phàm cười lớn, cười trên sự đau khổ của Độc Vương.



Tuy nhiên, phải nói rằng “Tam Tuyệt Độc Khí” quả thực rất mạnh. Trong lúc bị Thiên Địa Dung Lô luyện hóa, nó còn nhào lên mấy lần liền, tuy cuối cùng vẫn bị Thiên Địa Dung Lô trấn áp nhưng vẫn được coi là có chút bản lĩnh.



Lúc này, Độc Vương liên tiếp tung chưởng, mỗi chưởng đều sấm sét lóe sáng, chấn động tới mức khiến cả hư không không ngừng bị sụt xuống.



- Được lắm tên tiểu tử kia, là do ta hơi xem thường ngươi, hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm mùi Độc Công mạnh nhất của bổn Vương ta.



Độc Vương gầm thét kêu lên, khuôn mặt xấu xí trở lên dữ tợn vô cùng.



- Độc Giới.



Độc Vương ngửa mặt lên trời gào thét, mái tóc dài chất chứa đầy kịch độc bay lượn khắp trời, áo choàng vù vù căng phồng lên.



Một luồng sức mạnh hung hãn xuyên suốt không trung phát ra từ người của Độc Vương.



Hàng trăm triệu loại chất độc hoành hành trong hư không, loại thì mồm phun ra lửa, loại thì mồm phun dịch độc màu xanh, loại thì vừa mở miệng liền ăn mòn tất cả mọi thứ.



Trong phút chốc, hai con rồng độc liền bị chất độc nuốt chửng.




Trước đây khi ở Độc Giới, hắn đã phải chịu đủ xỉ nhục, cuối cùng từng bước từng bước bò lên tới đỉnh cao. Sau này khi phi thăng tới Cổ Thánh Giới cũng khắc khoải vô cùng, tu luyện tới đẳng cấp như ngày hôm nay mà lại chết đi như vậy, hắn sẽ không cam lòng.



- Hừm, ngươi chết chắc rồi, trước nay ta đều không cần tới nô bộc và cũng không cần biết chuyện lớn gì đó.



Lâm Phàm không có tâm trạng để đôi co những điều này với loại người như Độc Vương.



Hiện mình đang là Thanh Thiên Vị sơ kỳ mà Độc Vương là Thanh Thiên Vị hậu kỳ, giết hắn chắn chắn sẽ thu được rất nhiều điểm kinh nghiệm, cớ sao lại không làm chứ.



- Ngươi chết cho ta.....



Thương Khung!



Lâm Phàm vung rìu lên, trời đất dường như bị chặt đứt làm đôi, muôn vàn nước lũ tuôn trào ra từ trong hư không.



- Không....



Độc Vương nhìn cảnh tượng trước mắt, gào thét như vỡ tim vỡ phổi nhưng khi bóng rìu vừa lướt qua, chỉ trong chớp mắt âm thanh liền im bặt.



- Keng, chúc mừng đã giết được Độc Vương Thanh Thiên Vị hậu kỳ.



- Keng, kinh nghiệm tăng thêm 30,000 điểm.



- Keng, chúc mừng giành được Độc Kinh.



- Keng, chúc mừng giành được Cổ Thánh Giới Mật Lục.



Lâm Phàm vốn định sau khi giết chết Độc Vương sẽ rời đi nhưng không ngờ lại rơi ra hai món đồ đó khiến hắn kinh ngạc.



Lâm Phàm biết rằng, chém quái xong ngoài được điểm kinh nghiệm sẽ rơi ra một vài món đồ gì đó nhưng thường sẽ không có nên Lâm Phàm cũng không để ý cho lắm.



Nay giết được Độc Vương mà lại rơi ra hai món đồ liền nên khiến hắn không dám tin.



Chả nhẽ rơi đồ ra có lúc lại phải xem nhan sắc cơ à?