Tối Cường Hệ Thống

Chương 468 : Đại Phàm Ca Trở Thành Công Pháp

Ngày đăng: 10:12 30/04/20


Dịch: ThanhThuy



Biên: Cẩuca



Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.



Nguồn:



- Độc Kinh và Cổ Thánh Giới Bí Lục rốt cuộc là thứ gì vậy, cho dù có là thứ gì đi chăng



nữa thì nó là của Độc Vương nên chắc không phải thứ tốt đẹp gì.



Lâm Phàm nhìn hai cuốn sách toát lên một màu u tối nên không ôm quá nhiều hy vọng.



- Keng, có muốn học Độc Kinh không?



- Học.



Ngay lập tức, vô số kiến thức xoay vần trong đầu Lâm Phàm rồi đột nhiên biến hóa thành các loại Độc Trùng mà trước nay chưa từng được nghe thấy hay nhìn qua, có loại nhỏ bé như hạt bụi, có loại to lớn như núi cao.



Các loại kịch độc, độc vật, độc đan, độc pháp ngập tràn trong đầu. Điều khiến Lâm Phàm hết sức ngạc nhiên đó là cuốn Độc Kinh này hoàn toàn là một cuốn vô thượng độc điển, bao gồm tất cả các loại độc dược trên thế gian.



Thực ra Lâm Phàm không hề biết, Độc Vương từ một kẻ yếu đuối chịu đủ sự xỉ nhục ở Độc Giới mà có thể trời thành Bá Chủ một phương tất cả đều dựa vào cuốn Độc Kinh này.



Mà trong cuốn Độc Kinh kia ẩn chứa một môn tâm pháp có thể luyện chế bất cứ loại chất độc nào thành công pháp.



Nhưng bởi vì Độc Vương tu luyện Độc Kinh rồi biến mình thành người không ra người quỷ không ra quỷ cho nên Lâm Phàm không có chút hứng thú với cuốn Độc Kinh đó.



Hiện tại khi hắn nghĩ tới “Đại Phàm Ca” đột nhiên phát hiện ra môn công pháp này hình như cũng có chút tác dụng.



Còn những loại Độc Thuật trong Độc Kinh, Lâm Phàm không có dự định sẽ tu luyện, bởi nếu tu luyện Độc Kinh sẽ phải chịu đựng sự cắn xé của muôn loại Độc Trùng để hút độc tố từ chúng truyền vào trong cơ thể rồi sau đó sẽ vận công để luyện hóa chúng.



Dù nói như thế nào đi chăng nữa, về lâu về dài trong cơ thể chắc chắn sẽ tích tụ rất nhiều độc tố.



Mà khuôn mặt xấu xí của Độc Vương chắc là do hắn tu luyện quá nhiều Độc Trùng nên bị phản tác dụng.



- Đây quả là loại công pháp hại người, tuy nhiên môn tâm pháp đi kèm này cũng không tồi, rất có tiền đồ.




Lúc này, Lâm Phàm mở to đôi mắt, tinh quang lấp lánh nhìn hạt giống đang bay lơ lửng trong cơ thể.



Lâm Phàm biết mình đã ngưng tụ thành công hạt giống chân pháp “Đại Phàm Ca”.



Mà “Đại Phàm Ca” từ nay về sau sẽ hoàn toàn lột xác, bước vào con đường cao cấp.



- Ha ha….



Lâm Phàm chợt phá lên cười, vui hơn cả việc bắt được bảo bối.



Lâm Phàm hất tay lên, một đám khói dường như có ý thức tự chủ bay ra rồi vây quanh hắn, sau đó liền há miệng nuốt trọn đám khói đó vào trong bụng.



- Đại Phàm Ca cuối cùng đã được ta luyện thành công pháp rồi, sau này chỉ cần vung tay lên Đại Phàm Ca sẽ bao phủ khắp trời đất, khi ấy còn có ai là đối thủ của ta nữa.



Lâm Phàm vô cùng phấn khích, đồng thời nghĩ về thời khắc huy hoàng của chính mình.



Cho dù đối thủ có tu vi lợi hại hơn mình thì sao chứ, chả nhẽ lại dám coi thường “Đại Phàm Ca” sao.



Còn về một viên thần đan khác, Lâm Phàm nghĩ đi nghĩ lại rồi quyết định từ bỏ, bởi ai luyện đan dược này người đó đều là kẻ ngốc.



Lâm Phàm nghĩ sau này mình sẽ trở thành nhân vật lớn nên không thể tu luyện cái thứ không hội nhập này được.



Rầm!



Lâm Phàm xông lên từ lòng đất, tràn đầy tự tin, sau đó bay về phía xa. Sau này tất cả bọn Cổ Tộc trong Cổ Thánh Giới sẽ phải bái phục dưới quyền uy của ta.



- Ấy, phía trước sao vậy nhỉ, tại sao lại xuất hiện một luồng khí hùng mạnh như vậy.



Sắc mặt vẫn còn phấn khích của Lâm Phàm bị cảnh trước mắt làm cho xao động.



Phía trước có một nhóm người đang tụ họp ở đó mà khí tức của nhóm người này vô cùng ngút trời.



- Lai lịch của đám người này là gì nhỉ, chả nhẽ lại không sợ bị bọn Cổ Tộc phát hiện?



Trong lòng Lâm Phàm có chút nghi hoặc.