Tối Cường Hệ Thống

Chương 483 : Chắc Chắn Giúp Ngươi Thoát Khỏi Biển Khổ

Ngày đăng: 10:12 30/04/20


Dịch: Tài.



Biên: CẩuCa.



Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.



Nguồn:



Lâm Phàm lạnh nhạt nhìn Yến Kinh Thiên, một đống bảo bối ở dưới chân lấp lánh chói mắt, kích phát dục vọng trong lòng bọn chúng.



Mỗi bước đi Yến Kinh Thiên đều phải hít thở sâu giống như phải chịu đựng sức nặng của ngàn cân, vô cùng khó khăn.



Thình thịch! Thình thịch



Tim hắn đập mạnh, trong lòng có một sự căng thẳng không hề nhẹ



Bảo bối đang ở trước mắt, nếu bình tĩnh lại thì Yến Kinh Thiên sẽ phát hiện tất cả những thứ này thật sự quá vô lý.



Nhưng những bảo bối trước mặt đã làm chúng mất phương hướng, đầu óc cũng không còn tỉnh táo bởi vì đối với bọn chúng thì số lượng bảo bối trước mắt thật quá kinh khủng.



Đặc biệt là cái Tuyệt phẩm Đạo khí kia, dẫu là anh em ruột cũng có thể chém giết lẫn nhau.



- Ngươi tránh ra.



Yến Kinh Thiên dừng lại nhìn Lâm Phàm rồi nói..



Hắn luôn cảm giác Lâm Phàm đứng trước đống bảo bối khiến hắn bị áp lực, mặc dù hắn không coi Lâm Phàm ra gì nhưng cảm giác đó rất bất ổn.



- Ta sợ quá chân tay không nhúc nhích được rồi, Dực Tộc đại ca, ngươi có thể đẩy ta ra được không.



Lâm Phàm giả vờ sợ hãi nói.



Chỉ cần để Yến Kinh Thiên đến trước mặt mình, khi hắn hưng phấn nhất liền đâm nát lỗ đít của hắn.



- Được...



Tên Dực Tộc lập tức vui vẻ nhận lời.



Trong lòng hắn đã nghĩ kỹ, chỉ cần có thể tới gần đống bảo bối này liền sẽ cướp đi toàn bộ, với tốc độ của Dực Tộc, cho dù là Yến Kinh Thiên cũng không thể đuổi kịp.



Một món Tuyệt phẩm Linh khí, một món Tuyệt phẩm Đạo khí, dù là anh em ruột hắn cũng chém giết huống gì mấy tên này.



- Ngươi không cần qua đây.



Mặt có chút không vui, Yến Kinh Thiên hơi nhướng mày nói.



Nghe Yến Kinh Thiên nói thế, tên kia cũng không ưa chút nào, thế nhưng không dám nói gì thêm, dù sao người mạnh nhất vẫn là Yến Kinh Thiên, hắn cũng không dám chống lại.



- Tiểu tử kia, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng giở trò gì.



Yến Kinh Thiên nhìn Lâm Phàm nói.



- Không dám, không dám.



Lâm Phàm vội vàng đáp lại, tự cảm thấy tài diễn xuất của mình thật quá tốt.
Tuy nhiên Lâm Phàm làm sao có thể cho hắn cơ hội.



- Cái gì thế này?



Tên Dực Tộc nam tử mới vừa bay vào bên trong hư không liền phát ra tiếng kêu thảm thiết rồi rơi xuống đất.



Ngay trong lúc vừa rồi Lâm Phàm sớm đã khống chế “Đại Phàm Ca” bao vây vùng hư không này lại vì sợ bọn chúng chạy trốn.



Nếu không cần chuẩn bị đủ thì sớm đã đập cho bọn chúng một trận rồi, làm gì có thời gian trêu đùa.



- Tiền bối, kính xin ngài buông tha chúng ta, là do hắn ép chúng ta.



Bạch Linh quyến rũ động lòng người giờ khắc này sắc mặt cũng trắng bệch, lộ ra vẻ mặt cầu xin.



- Tiền bối, chỉ cần ngài thả ta, ta sẽ là người của ngài, ta đồng ý hầu hạ ở bên cạnh ngài.



Mỗi cử động của Bạch Linh đều rất có mê lực, con mắt long lanh tỏ vẻ đáng thương.



- Ta muốn...



Lúc này, tên Dực Tộc điên cuồng gào thét, hai con mắt đỏ ngầu nhìn xung quanh, dường như muốn đè bẹp cả đám người kia xuống rồi yêu thương một cách điên cuồng.



- Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương, xuất ra.



Lâm Phàm tay vung lên, một đạo lôi đình lấp loé, ngay lập xuất hiện trong hư không.



- Ta chính là Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương, kẻ nào cần ta dạy dỗ?



Đứa bé đầu trọc tự gọi là Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương, nhìn xung quanh, vẻ mặt điềm nhiên nhưng ánh mắt lại tràn đầy bá khí.



- Ngươi đi dạy dỗ hắn cho tốt.



Lâm Phàm nói.



- Vâng.



Ngay lập tức Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương liền xuất hiện ở trên người tên Dực Tộc



- Ngươi đã trúng độc nặng, Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương ta sẽ giúp ngươi thoát khỏi biển khổ.



- Aaaaaaa...



- Bản Pháp Vương đang cứu ngươi, không nên chống lại.



- Đùng...



- Ta không muốn...



Đây là lần đầu tiên Lâm Phàm nhìn thấy Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương ra tay, trong lòng run lên, quá là kinh khủng.



Mà những người xung quanh kia nhìn thấy thảm cảnh này cũng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.



Thật là tàn nhẫn......