Tối Cường Hệ Thống

Chương 511 : Không Chạy Nữa

Ngày đăng: 10:13 30/04/20


Dịch: Tài



Biên: Cẩu ca.



Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.



Nguồn:



Một khung cảnh yên bình với bầu trời trong xanh, mây trắng nhè nhẹ trôi bỗng nhiên lại bị phá vỡ, trời đất đột nhiên tối sầm, từng đám mây đen cuồn cuộn hội tụ. Đột nhiên một tia chớp phá vỡ hư không, có thể cảm nhận từ trong đó một luồng sức mạnh mênh mông, cuồn cuộn, tràng đầy khí tức hủy diệt, tràn ngập thiên địa.



- Sức mạnh thật là khủng khiếp.



Khi Lâm Phàm cảm nhận được nguồn sức mạnh ấy, cả người đều rung lẩy bẩy. Hắn không nghĩ tới Uy Quân Vương lại thù dai như vậy.



- Ta chỉ mới chém một tia Nguyên Thần của ngươi thôi mà, bản thể của ngươi đâu cần phải giáng lâm nhanh vậy chứ, có cần tàn nhẫn như thế hay không?



Tất cả những tiểu thuyết trên mạnh đều là dối trá. Căn cứ những tiểu thuyết hắn đã đọc, thì khi hắn thôn phệ một tia Nguyên Thần của Uy Quân Vương ̣. Uy Quân Vương cùng lắm nói thêm vài câu hung ác, kiểu như “sẽ có một ngày ta chắc chắn sẽ báo thù này”. Kịch bản đáng lẽ phải như thế, đợi tiểu gia thăng thêm vài cấp nữa thì mới gặp bản thể của ngươi chứ. Bây giờ nghĩ lại mới thấy mấy cái tiểu thuyết trên mạng đều là giả tạo a.



- Ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng sách.



Trong chớp mắt, trong đầu Lâm Phàm chỉ có ý nghĩ này, có thể chạy được càng xa càng tốt. Tuyệt đối không thể dừng lại, nếu như hắn bị bắt lại thì chết là cái chắc rồi.



- Chỉ Xích Thiên Nhai, Thổ Linh trường hà



Lâm Phàm dùng hết tất cả tuyệt kỹ, chạy về phương xa. Chỉ Xích Thiên Nhai chính là thân pháp tuyệt phẩm, lại thêm được Thổ Linh trường hà gia trì, thì tốc độ nhanh khỏi nói luôn.Trong nháy mắt, Lâm Phàm liền biến mất, thân ảnh xuất hiện ở một nơi rất xa.




Từ trong cái khe nứt kia, cánh tay của Uy Quân Vương lập tức duỗi ra, một cái bàn tay khổng lồ che kín bầu trời xuất hiện. Nhẹ nhàng vồ một cái, trong chu vi trăm dặm đều chấn động mãnh liệt. Một luồng sức mạnh hủy diệt hóa thành một dòng sông nhỏ. Tràn ngập ở bên trong thiên địa, dòng sông nhỏ tỏa ra sức ép cực kỳ mãnh liệt, từ bốn phương tám hướng mà ép tới.



Ầm!



Lâm Phàm nhìn thấy nguồn sức mạnh này, không có một tia do dự liền từ bên trong lòng đất nhảy ra ngoài.



- Mịa nó, căn bản không thể địch lại được a.



Lâm Phàm lúc này cũng không biết nên làm thế nào cho phải. Lúc đầu hắn còn muốn dựa vào thân pháp để chạy trốn, Thế nhưng bây giờ nghĩ lại chính là lừa mình dối người a. Thực lực chênh lệch quá lớn. Coi như thân pháp của hắn có lơi hại hơn nữa cộng thêm sự thần kỳ xủ Thổ Linh trường hà cũng không có một chút tác dụng nào. Chẳng lẽ tiểu gia vừa mới tự xưng Nhân tộc Đại Đế không bao lâu liền muốn chết ở đây. Thật là thê thảm, thật là bi thương.



- Giun dế, làm sao lại không chạy nữa đi?



Uy Quân Vương nhìn cái tên giun dế không chịu liều mạng chạy trốn kia, lập tức nói.



- Không chạy, không chạy nữa.



Lâm Phàm trực tiếp nhận thua. Hiện tại có chạy cũng chỉ chết nhanh hơn, chẳng bằng hiện tại tỏ ra cứng một chút. Cố gắng tranh thủ một chút thời gian, nói không chừng có thể nghĩ ra biện pháp gì hay hoặc là có vị đại hiệp nào đó đi ngang tiện tay trợ giúp. Thậm chí Lâm Phàm còn nghĩ đến, nếu như đối phương lơ là thì mình lập tức cho hắn một viên gạch vào đâu. Nghĩ tới đây, Lâm Phàm lại bốc lên vô số tia hi vọng.



- Ha ha, tên Nhân tộc Đại Đế kia, bản thể của bản Vương đã giáng lâm. Bản Vương muốn biết ngươi làm sao để dùng hai chiêu đánh bại bản vương đi. Bản Vương rất hiếu kỳ nha.



Thân hình của Uy Quân Vương từ từ thu nhỏ lại, từ trong khe hở kia đi ra. Khí thế bá đạo, dáng người đứng thẳng, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Phàm. Cái ánh mắt lạnh lùng kia nhìn về phía Lâm Phàm giống như nhìn về một con giun, con dế. Lâm Phàm có chút lúng túng nhìn Uy Quân Vương, đồng thời trong lòng cũng không biết nói gì. Hắn không nghĩ tới tên kia lại thù lâu nhớ dai như vậy. Có điều, trong chớp mắt, lông mày của Lâm Phàm đột nhiên co một cái. Đúng là có một biện pháp, thế nhưng hắn cũng không biết nó có thể thành hay không? Có điều bất kể nói thế nào, cũng phải thử một lần mới được. Nghĩ ra cách cứu mạng, Lâm Phàm liền thay đổi sắc mặt, bộ mặt cười bỉ ổi nói:



- Sao có thể a, ngài Uy Quân Vương thần công cái thế, uy vũ bất phàm, sau vài trăm năm nữa chắc chắn sẽ trở thành Cổ Tộc chí cao.Ta chỉ là một Nhân tộc nho nhỏ, nào dám làm càn a.