Tối Cường Hệ Thống
Chương 512 : Uy Lực Của Thiên Địa Chân Kinh
Ngày đăng: 10:13 30/04/20
Dịch: Tài
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.
Nguồn:
- Ha ha…
Uy Quân Vương nghe được lời của Lâm Phàm thì cười thật to, trong cặp mắt đầy khả ái và chấn động lòng người của hắn lúc này tràn đầy vẻ khinh thường. Giống như là đang nhìn một con giun dế cầu xin sự tha thứ.
Trong lòng của Lâm Phàm chửi thầm một tiếng. Con chó Uy Quân Vương kia, cười cái đầu mày ấy. Ta cứ để cho ngươi cười, chỉ cần ngươi dám chửi tiểu gia một câu, tiểu gia liền để cho ngươi hối hận cả đời.
- Giun dế, hiện tại hãi hối hận cũng đã chậm rồi, thôi để bản Vương tiễn ngươi đi chầu trời nhé.
Uy Quân Vương cười lạnh một tiếng, phong vân biến sắc. Lâm Phàm cũng cảm giác thân thể của mình không thể động đậy được, giống như bị một sức mạnh của Uy Quân Vương phong tỏa, không thể di động.
- Mẹ kiếp, nhất định phải trở nên mạnh mẽ hơn. Nếu như lần này không chết, tiểu gia nhất định phải trở thành cường giả tuyệt thế. Cái cảm giác bị nguời ta khống chế sinh tử quả thực là quá khó chịu.
Lâm Phàm âm thầm thề, cảm giác sinh tử của mình bị người khác khống chế quả thực là không tốt đẹp gì. Lâm Phàm vẫn hiểu nếu giờ tiếp tục giả vờ trâu bò thì rất nguy hiểm. Phải nhẫn nhịn một chút, người biết nhẫn nhịn là vô địch. Nam nhân phải biết co biết duỗi. Ngươi cứ đợi đó, lát nữa tiểu gia cho ngươi biết tay.
- Uy Quân Vương vô địch xin chờ một chút, ta có câu này không biết có nên nói hay không?
Lâm Phàm vội vàng nói. Uy Quân Vương miệt thị nhìn Lâm Phàm một cái, sau đó đáp:
- Giun dế, nói đi, sau khi nói xong, bản vương liền tiễn ngươi lên đường.
- Có hi vọng.
Thấy Uy Quân Vương không hề có ý định động thủ ngay, trong nội tâm của Lâm Phàm liền vui vẻ. Đó chính là tiền đề để lật lại thế cuộc, tất cả cơ hội lội ngược dòng đều xây dựng ở dưới cơ sở là sự tự tin của đối thủ. Coi như Uy Quân Vương có kinh nghiệm phong phú khi chinh chiến vạn cổ, thì mình vẫn có cơ hội. Lấy tu vi của mình là Hoang Thiên Vị đại viên mãn, đối phương tự nhiên sẽ thả lỏng.
- Ngạch…
Lâm Phàm đã chuẩn bị chờ chết, thế nhưng sau khi nghe được lời nói của Uy Quân Vương, nội tâm cũng là hơi ngưng lại, có chút phân vân. Vừa rồi sức mạnh của Uy Quân Vương cũng đã bạo phát ra, sao lại đột nhiên thu lại, mà còn đồng ý yêu cầu của mình. Chuyện này thật kì lạ.
Ở thời khắc này, Lâm Phàm lại có xúc động muốn khóc. Hắn đột nhiên phát hiện, ở bên trong Cổ Thánh giới này thì ra vẫn còn tồn tại những Cổ Tộc vừa thông minh vừa nhân từ như vậy.
- Thật sự?
Lâm Phàm có chút không dám tin tưởng hỏi.
- Hừ, đừng nói nhảm, bản Vương chỉ cho ngươi ba hơi thở. Sau ba hơi thở đó, bản Vương tuyệt đối đưa ngươi đi lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân.
Uy Quân Vương thô bạo nói.
- Ba hơi thở?
Lâm Phàm hít thở một hơi thật sau, sắc mặt ngưng lại. Vội vàng vọt tới, lập tức không còn do dự.
- Ngươi đứng yên thật à?
Ở trước mặt Uy Quân Vương, Lâm Phàm thật sự rất hồi hộp, đây là áp chế tuyệt đối về mặt thực lực.
- Hừ, hơi thở thứ 2.
Trong con ngươi của Uy Quân Vương có một luồng hung quang lóe lên, phảng phất như muốn chứng minh ta nói được là làm được, tuyệt không dối trá.
Ở Thời khắc này, Lâm Phàm liền hô to một tiếng, nào còn dám do dự, cơ hội như thế này không phải là đúng như mình mong muốn sao?
- Chư vị Thần Phật, tiểu gia cảm tạ cả các ngươi nha.