Tối Cường Hệ Thống

Chương 566 : Phàm Phàm – Người Gặp Người Thích!

Ngày đăng: 10:13 30/04/20


Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Hôm sau.



Lâm Phàm theo Hồng Vân đi đến Tàng Thư Các.



Hồng Vân cười nói.



Khi nói, Hồng Vân nhìn về phía Lâm Phàm, trong mắt lập lòe ánh sáng khác thường.



Tàng Thư Các bao hàm các chức vụ tại Vân Tông, mỗi một đệ tử nếu đạt được thành tựu khi rèn luyện bên trong bí cảnh của Tông Môn, mới có thể tiến vào Tàng Thư Các, hơn nữa khi vào còn bị hạn chế thời gian.



Những đệ tử đó, được tối đa ở đây hai ngày.



Tông chủ lại không giới hạn thời gian đối với Lâm Phàm, xem ra, Tông chủ có kì vọng rất lớn với hắn.



Bất quá, Hồng Vân có thể hiểu được dụng ý của ngày.



Nếu như hiện tại không có Vân Tông tông chủ chống đỡ, không biết Vân Tông đã thành cái dạng gì.



Tông chủ căm hận Cổ tộc, chưa bao giờ nương tay với bọn chúng, hơn nữa những người nào phản kháng lại Cổ tộc thì đối xử tốt hơn, nguyện ý trả giá tất cả vì điều đó.



Nhớ khi trước, đã từng có một tên thuộc tộc sinh linh của đại thiên thế giới, vì chém giết thống lĩnh của Cổ tộc mà bị bọn họ vây quét trong cấm địa nào đó, sau khi tông chủ biết được, ngài không hề do dự mà trực tiếp đi cứu viện.



Trận chiến đó, đánh đến kinh thiên động địa, tam đại Quân Vương của Cổ Tộc liên thủ với nhau hành cho ổng thất điên bát đảo, cũng may là cuối cùng ông ấy cũng mang được tên đó chạy về.



Sau đó, người được ngài cứu đãt trở thành Vân Tông trưởng lão.



Người gác cổng của Tàng Thư Các liếc mắt nhìn Lâm Phàm, sau đó chỉ nghiêng đầu, mở cửa, đưa họ vào.



Lúc này, Lâm Phàm cảm giác được không gian đang phát sinh biến hóa, thời điểm mở mắt ra, hắn lại phát hiện bản thân đang trong một biển sách.



Giá sách sắp thành hai hàng kéo dài đến vô tận, trên đó chất đầy thư tịch, những quyển sách này tản ra hương vị đồng thời còn có sự dao động của pháp lực.




Mông Hằng Thiên lộ ra vẻ nghi hoặc, không biết việc này cùng đứa nhỏ Hồng Vân có quan hệ gì?



Hồng Vân không phải người Vân Tộc, ngươi đã biết?



Ta biết, Tông chủ ngài trong môt lần ra ngoài mang về môt nữ hài tử, chỉ không biết đứa nhỏ này thuộc chủng tộc nào.



Mông Hằng Thiên nói rằng.



Ta đã biết một vị Tâm tộc có khả năng nhìn thấy tương lai, nhưng Cổ Thánh Giới Ý không cho phép sự tồn tại của một chủng tộc như thế, lần đó ra ngoài, Cổ Tộc Chí Cao ra tay, chém giết toàn bộ tộc kia, muốn hủy diệt căn cơ của tộc đó, nhưng may thay, ta có thể lưu lại huyết mạch duy nhất của họ.



Mông Hằng Thiên không nói gì, chỉ im lặng lắng nghe, nhất thời, sắc mặt đại biến.



Mông Hằng Thiên khiếp sợ hỏi.



Vân Tông tông chủ không trả lời mà là nhìn Mộng Hằng Thiên.



Hai người bốn mắt già nua trao nhau một cái nhìn nồng chay, cuối cùng Trưởng Lão chi có thể e thẹn cúi đầu, haiz, bóng muộn đến đúng lúc vậy mà, trách ai bây giờ đây.



Mộng Hằng Thiên hiểu rât rõ sự lo lắng cùng bi thống của Tông chủ.



Ồ, tông chủ, ngươi nhìn xem bên kia.



Aiiii...



Vân Tông tông chủ liếc mắt, liền quay đầu đi không xem nữa, nắm tay Mộng Hằng Thiên rời khỏi nơi này. (^^!)



……..



Giờ khắc này, các đệ tử Vân Tông nhìn thấy đại sư huynh Liễu Ngân xuống núi, từng người từng người hưng phấn mà theo sau hắn.



Trong mắt bọn họ, đại sư huynh rất ít khi xuống núi, như thần long thấy đầu không thấy đuôi, rất ít khi được gặp mặt.



Vậy mà, giờ gặp hắn, ai cũng hiểu rõ mục đích của vị đầu đàn này là gì.



Nhất định là Đại sư huynh muốn tìm tên Nhân tộc kia rồi.



Theo bọn họ thấy, tên Nhân tộc lần này, sẽ phải chịu khổ rồi.



Một khi đại sư huynh ra tay, thì ngay cả tên kia cũng chưa chắc chịu được mười chiêu.



Thời điểm mọi người đến nơi ở của Lâm Phàm, Phương Vĩ Phong lần nữa đứng trước cửa mà sủa.



Phương Vĩ Phong đang có tâm tình rất tốt, vì hôm nay chính ngày hắn báo thù.



Đại sư huynh ra tay, không gì có thể địch nổi.