Tối Cường Hệ Thống
Chương 646 : Không Nỡ Rời Đi
Ngày đăng: 10:15 30/04/20
Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
-Thí chủ, nhìn không thấu thì nói toạc ra đi.
Ngay thời điểm Lâm Phàm chuẩn bị động thủ, Thích Già Tôn giả chân thành nhìn Lâm Phàm, lạnh nhạt nói.
-Em gái ngươi! Quả nhiên là tên đê tiện, tiện đến nổi bản thân cũng không thừa nhận nổi.
Lâm Phàm bất đắc dĩ, con lừa trọc này có thể sống đến bây giờ không phải không có lý. Đê tiện đến trình độ này, có thể phân cao thấp cùng bản Đế. Chính là, có thể trở thành thiên hạ vô tiện. Lâm Phàm vẫn rất xem trọng hắn, chỉ cần sau này không tự tìm đường chết, nhất định có thể trở thành cường giả đỉnh cao. Trong chớp mắt, Lâm Phàm cuộn tròn như rồng, xông thẳng mây xanh, một chưởng đánh về năm toà Huyết Sơn. Mọi người không đành lòng nhìn những cường giả kia a.
Sức mạnh to lớn sụp đổ hư không, năm ngón tay giơ cao như móng vuốt, mỗi một ngón tay đều bao hàm sức mạnh cường hãn. Những cường giả bị Đại Phàm Ca mê hoặc, đã hoàn toàn mê muội trong dục vọng. Đối với tình huống ngoại giới đều không chú ý. Bọn họ dưới pháp lực cuồng bạo của Lâm Phàm, thân thể nổ tung, hóa thành một đoàn huyết nhục.
Bổng, trong đám huyết nhục, có vô số tiếng gào thét.
-Đáng ghét, là ai, rốt cuộc là ai?
-Tích huyết trọng sinh.
-Người này hãm hại chúng ta, phải giết hắn.
Mỗi một khối huyết nhục đều ẩn chứa ý chí của những cường giả kia. Một ý nghĩ đã đánh ra trăm ngàn công pháp.
-Đã chết rồi mà không biết an phận.
Lâm Phàm không nóng không vội, đánh ra một chưởng, trấn áp toàn bộ những công pháp kia.
Ào ào ào!
Từng đoàn huyết nhục đều bị Lâm Phàm hấp thu vào Động Thiên, trong nháy mắt đã được chuyển hóa.
-Keng, chúc mừng kí chủ đánh chết Thiên Vị Thần tầng bảy Vạn Pháp Quy Nhất, Ngự Ma Kiếm Tôn.
-Keng, chúc mừng kinh nghiệm của kí chủ tăng 700000 điểm
-Keng, chúc mừng kí chủ đánh chết Thiên Vị Thần tầng bảy Vạn Pháp Quy Nhất, Như Ý lão tổ.
-Học.
Đại Tiểu Như Ý: Có thể thay đổi kích thước bản thân, nhất niệm hóa thành khổng lồ, nhất niệm hóa thành một hạt bụi nhỏ.
-Ha ha, thoải mái, thật sự thoải mái a.
Thích Già Tôn giả liều mạng độ hóa hết những cường giả này, mặt đỏ lên, lộ vẻ hưng phấn. Hắn có thực lực không yếu, nhưng nếu muốn độ hóa hết đám người này, chưa bao giờ nghĩ tới. Bất quá, Thích Già Tôn giả biết, mình có thể may mắn như thế, tất cả đều dựa vào Nhân tộc Đại Đế trước mắt. Giờ khắc này, ánh mắt Thích Già Tôn nhìn Lâm Phàm đã thay đổi.
Còn bộ ngực bị đánh sưng, không còn quan trọng nữa.
Nếu Lâm Phàm giúp bộ ngực mình biến về nguyên dạng, mình sẽ phải rời đi, sau này không thể kiếm hàng nhiều như thế này. Càng nghĩ, tuy Thích Già Tôn giả hy vọng bộ ngực khôi phục nguyên dạng, nhưng không cần nhanh như vậy.
-Thoải mái không?
Lâm Phàm hỏi.
!-Ừm, rất thoải mái.
Thích Già Tôn giả gật đầu nói.
-Vậy có thể rời đi chưa?
Lâm Phàm liền hỏi.
-Không được, không được, bộ ngực bần tăng còn không chưa hồi phục, sao có thể ly khai.
Thích Già Tôn giả lập tức lắc đầu nói.
-Đùa ta à, coi như bộ ngực ngươi có về như cũ, ngươi cũng không muốn ly khai, phải không?
Thích Già Tôn giả cảm giác được, sau khi đi cùng Nhân tộc Đại Đế này, vận khí hắn tốt hơn. Lúc này mới bao lâu, đã độ hóa được nhiều cường giả như vậy, nếu như đồng hành mấy năm, vậy còn không phải thành tiên.
-Lòng tham không đáy mà.
Lâm Phàm sao lại không nhìn thấu kế vặt của Thích Già Tôn giả. Nhưng hắn cũng không nói thêm gì, chờ lúc ra khỏi đây, sẽ nghĩ biện pháp bỏ rơi hắn. Bất quá vào lúc này, xung quanh vãn còn nhiều cường giả ẩn giấu, để Lâm Phàm hắn động tâm. Các ngươi sao không chọc tiểu gia đi, vậy để tiểu gia chủ động vậy.