Tối Cường Hệ Thống

Chương 667 : Kiếm Mười Ngàn Điểm Cống Hiến Thôi, Sao Lại Khó Khăn Như Vậy

Ngày đăng: 10:15 30/04/20


Người dịch: Tiểu Tà

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Trong thời gian ngắn, Liễu Sắc Vi chưa phản ứng kịp, người thẳng thừng như vậy, nàng lần đầu tiên nhìn thấy.



Mười ngàn điểm cống hiến là có thể thuê được hai vị cường giả? Điều này quả thực không thể.



Trong Thủ Hộ Chi Địa, mười ngàn điểm cống hiến nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, đối với cường giả chân chính, mười ngàn điểm cống hiến chỉ như mưa bụi.



Mà Thần Thiên Vị tầng bảy Vạn Pháp Quy Nhất cảnh ở Thủ Hộ Chi Địa cũng được tính là cao thủ chân chính.



- Đội trưởng cẩn thận có trò lừa.



Một nữ tử của Sắc Vi tiểu đội nhỏ giọng khẽ nói.



Liễu Sắc Vi gật gật đầu tâm lý nắm chắc, bây giờ sắp đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, Huyền Khôi tiểu đội liền xuất hiện cướp một tên cường giả mà mình đã thuê đi, hiện tại lại đột nhiên xuất hiện hai cường giả chỉ cần mười ngàn điểm cống hiến là có thể thuê, điều này khiến Liễu Sắc Vi cảm thấy có chút quỷ dị.



Trên trời không thể tự nhiên rớt xuống một đĩa bánh ngọt, chỉ có một khả năng, hai người này là người Phương Huyền phái tới.



Có lẽ, chờ sau khi ra ngoài sẽ dở âm mưu quỷ kế gì đó.



Nhưng những điều này tạm thời chỉ do Liễu Sắc Vi suy đoán, không có bất kỳ chứng cớ nào.



Lần này nhận nhiệm vụ Địa cấp Thượng phẩm này, đối với Liễu Sắc Vi, rất trọng yếu, nếu như cứ thế mà từ bỏ, tổn thất sẽ rất nặng nề.



- Hai vị thân là cường giả Thần Thiên Vị tầng bảy đối với mười ngàn điểm cống hiến đáng lẽ không để vào mắt, không biết hai vị có mục đích gì?



Liễu Sắc Vi mở miệng hỏi.



Lâm Phàm cứng họng, có lúc nghĩ quá nhiều cũng là một cái tội.



Cái gì mà mười ngàn điểm cống hiến không coi vào đâu, bọn lão tử đúng là thiếu mười ngàn điểm cống hiến này đó, Lâm Phàm không nói gì, Phương Huyền một bên đã cười lên.



- Ha ha! Liễu Sắc Vi vậy mà còn phải hỏi, đương nhiên, hai người này lòng mang ý đồ xấu, muốn phát sinh chút chuyện gì đó tiểu đội các ngươi rồi.



Liễu Sắc Vi vừa nghe thế, vẻ mặt lập tức cứng lại, tuy lời này của Phương Huyền khiến người ta khó chịu nhưng không phải không có khả năng.



Ở Thủ Hộ Chi Địa, chuyện như vậy đã từng phát sinh, điều này khiến Liễu Sắc Vi lộ vẻ do dự.



Các đội viên Huyền Khôi tiểu đội lúc này cũng cười rộ lên.



- Nói có lý, có hai vị cường giả Thần Thiên Vị tầng bảy làm tuỳ tùng, đến khi ra bên ngoài, Sắc Vi tiểu đội không phải cá nằm trên thớt hay sao.



- Mỗi một thành viên của Sắc Vi tiểu đội đều xinh đẹp như hoa, chân dài, đùi to, mông nở, nhìn thật mê người.



- Các ngươi nhìn hòa thượng này xem, hai mắt tà quang lấp loé, còn nam tử kia sắc mặt lạnh lùng, nhất định là hạng người lòng dạ độc ác, tất nhiên không giống người thường.



- Ha ha...



...



- Các ngươi...




...



- Mười ngàn điểm cống hiến thuê hai chúng ta, thành hoặc không thành chỉ cần cho một câu nói, không nên lãng phí thời gian.



Thời điểm cô gái hoàn toàn tuyệt vọng, trước mắt xuất hiện một bóng người.



Cô gái nọ ngẩng đầu lên nhìn Lâm Phàm, trong khoảng thời gian ngắn, không biết làm sao lên tiếng.



Lâm Phàm nhìn gái trước mắt hỏi lại lần nữa.



- Mười ngàn điểm cống hiến có được hay không?



- Các ngươi đừng đi chịu chết, là Lôi Đình Quân Vương đó.



Liễu Sắc Vi nói.



- Hai người này muốn điểm cống hiến đến điên rồi, muốn tìm cái chết mà.



Phương Huyền cười to nói.



Lâm Phàm hít sâu một hơi rồi đột nhiên quay đầu nhìn về phía Phương Huyền.



- Ngươi câm miệng cho lão tử nếu còn dám nói một câu lão tử sẽ giết chết ngươi, ngươi có tin hay không?



Lâm Phàm thật sự nổi giận rồi.



Phương Huyền cảm nhận sát ý mạnh mẽ trên người đối phương, thân thể nhất thời ngưng lại, nội tâm nhảy lên một cái, thân như đang ở Cửu U Địa ngục vậy.



- Nhanh lên một chút chỉ cần nói một câu, thành hay không thành?



Lâm Phàm nói.



- Nếu như ngươi cứ ở đó do dự không quyết, thì đội viên của ngươi có thể bị Cổ Tộc chém chết hết, lúc đó đừng trách chúng ta.



Nghe nói như thế, cô gái nào còn dám do dự, lập tức gật đầu đồng ý.



- Các ngươi gặp Lôi Đình Quân Vương ở đâu?



Lâm Phàm hỏi.



- Quên ngoài Song Hạp Ám Cốc ba vạn dặm.



Cô gái vội vàng nói.



- Quên đi, ngươi đi với chúng ta đi.



Lâm Phàm nghĩ đến việc mình không quá quen thuộc với địa hình ở đây, không chút do dự, trực tiếp cầm tay cô gái, tiến vào hư không.



- Con lừa trọc, mau đi.



- Được rồi thí chủ yên tâm.