Tối Cường Hệ Thống

Chương 668 : Cái Gì Gọi Là Khủng Bố

Ngày đăng: 10:15 30/04/20


Người dịch: Tiểu Tà

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Sau khi bọn Lâm Phàm rời đi, mọi người trên quảng trường, bắt đầu bàn tán xôn xao.



- Bọn họ thật sự đi tới nơi đó sao? Chẳng lẽ không biết Lôi Đình Quân Vương khủng bố thế nào à?



- Lôi Đình Quân Vương là đại tướng Cổ Tộc, thủ hạ của Chí Cao Thánh, đặc biệt là thần thông của hắn cực kỳ bá đạo, trong khi xuất thủ, lôi đình dày đặc phủ kín bầu trời.



- Hừ, bọn họ đây là đang tìm cái chết.



Phương Huyền lạnh lùng nói



- Thực lực Lôi Đình Quân Vương vô cùng mạnh mẽ, dù người cùng cấp bậc với hắn thì cũng tuyệt đối không có khả năng địch lại.



- Liễu Sắc Vi, các ngươi nên cảm tạ ta, nếu không nhờ ta, các ngươi đã thuê hai người này, sợ lúc thi hành nhiệm vụ, bởi vì bọn họ tự đại, có thể đưa Sắc Vi tiểu đội các ngươi đi vào gót chân Bách Chiến tiểu đội.



Sắc mặt Liễu Sắc Vi vô cùng khó coi, những thứ Phương Huyền nói cũng có lý.



- Đội trưởng, Bách Chiến tiểu đội đã từng giúp chúng ta, nên bất kể thế nào, chúng ta cũng cản bọn họ lại, tuyệt không thể để người cuối cùng của bọn hắn đi chịu chết.



Đội viên Sắc Vi tiểu đội nói.



Liễu Sắc Vi do dự trong chốc lát.



- Tốt, chúng ta đi ngăn bọn họ lại, bất kể như thế nào, cũng không thể để Bách Chiến tiểu đội toàn quân bị diệt.



Lúc này, đám người Lưu Sắc Vi tiến về hướng Lâm Phàm vừa rời đi.



- Ha ha...



Phương Huyền thấy cảnh này, không khỏi cười lạnh một tiếng.



- Chúng ta cũng phải đi rồi, đi hoàn thành nhiệm vụ của chúng ta.



...



Đối với những người còn lại trên quảng trường, gương mặt không biết gì hơn, đối với bọn hắn mà nói, hôm nay là một ngày không bình thường.



Cứu người từ trong tay Lôi Đình Quân Vương, sao có thể có chuyện đó.



Ai đến cũng vậy, đi chính là chịu chết.



Lôi Đình Quân Vương hung uy tuyệt thế, từng có không biết bao đội ngũ cường đại vây giết hắn, nhưng cuối cùng đều toàn quân bị diệt, trở thành thức ăn của Cổ Tộc, cho nên, từ đó về sau, không ai dám đi tìm hắn nữa.



- Thí chủ, chúng ta tùy tiện đi như thế, có nên cân nhắc một chút hay không, ta thấy hình như có chút không chu đáo thì phải.




- Em gái, ngươi run cái gì?



Lâm Phàm đã nhìn thấy Lôi Đình Quân Vương, khóe miệng cũng lộ ra một nụ cười, thế nhưng cô gái bên cạnh lại run lẩy bẩy.



- Đó chính là Lôi Đình Quân Vương.



Thu Nguyệt chỉ về đằng trước, hoảng sợ nói.



Trong hư không, một cái bóng lôi đình ác ma phiêu phù phía sau Lôi Đình Quân Vương, hung uy tuyệt thế, phách tuyệt thiên hạ.



- Lôi Đình Quân Vương thì thế nào, nhớ kỹ chuẩn bị mười ngàn điểm cống hiến cho tốt, ồ các đồng đội của ngươi đã bị bắt, thế nhưng tạm thời chưa nguy hiểm đến tính mạng.



Thần thức Lâm Phàm triển khai, rất nhanh tìm được các thành viên của Bách Chiến tiểu đội đang bị nhốt trong quân doanh Cổ tộc.



Thấy đám người Lâm Phàm đến, đại quân Cổ Tộc tức giận gào thét, nhưng Quân Vương chưa ra lệnh, bọn họ không dám lộn xộn.



- Thu Nguyệt, sao ngươi lại trở lại?



Liệt Bách Chiến gào thét.



- Đội trưởng ta tìm được người tới cứu các ngươi, hai người bọn họ nói có thể cứu được mọi người.



Thu Nguyệt nghe được thanh âm của đội trưởng, trong lòng dâng lên hi vọng.



- Cứu chúng ta? Ai có thể từ trong tay Lôi Đình Quân Vương cứu chúng ta chứ.



Liệt Bách Chiến không khỏi tự giễu một tiếng, ánh mắt ác liệt nhìn hai người đứng bên cạnh Thu Nguyệt.



- Các ngươi là những tên khốn kiếp, tại sao lại đến đây? Chẳng lẽ không biết Lôi Đình Quân Vương ở đây sao?



Trong lòng Liệt Bách Chiến vô cùng giận dữ, hai người này tự đi tìm chết thì thôi, vì sao còn phải mang theo Thu Nguyệt trở lại.



- Được rồi, câm miệng cho bản Đế.



Sau đó Lâm Phàm nhìn bóng người trong hư không.



- Ngươi chính là Lôi Đình Quân Vương?



- Ha ha, bản Quân vương ở đây mà ngươi còn dám đến, quả thật có can đảm.



Lôi Đình Quân Vương đột nhiên đứng dậy, lôi đình trên người khuấy động lên, trong chớp mắt, trong trời đất trở nên âm u, lôi đình rậm rạp chằng chịt như những con Cự Long, đi lại khắp nơi trong hư không.



Từng hồi tiếng sấm ầm ầm vang lên.



Lúc này, dưới hung uy của Lôi Đình Quân Vương ngoại trừ Lâm Phàm và Thích Già Tôn giả, nội tâm tất cả mọi người bắt đầu run rẩy.